CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 189

ngày trôi qua, rồi nhiều tuần, nhiều tháng, nhiều năm. Những năm ròng cô
đơn và cô lập. Những năm ròng sám hối và tra tấn, sau tất cả, chỉ để thu về
một ghi nhận kinh khủng: sau ngần ấy thời gian, tù nhân thực sự không
phải là Verneuil, mà là tôi. Tôi đã trở thành cai ngục của chính mình…

Bàng hoàng, Mathilde lùi lại một bước, chấn động trước sự thật khủng

khiếp: Nathan Fawles đã giam giữ cha cô trong kho chứa tàu suốt nhiều
năm. Trong phần này của tòa nhà, được bảo vệ bởi những cửa sổ mờ đục,
nơi không bao giờ có ai đặt chân tới.

Cô nhìn kỹ boat house hòa lẫn vào vách đá. Lối vào có thể tạo nên bởi

một lỗ cửa ngách chật hẹp hoặc một cánh cửa lớn bằng kim loại, như người
ta thường thấy trên các ga ra. Cô nhìn Fawles, tìm kiếm một sự xác nhận.
Nhà văn lấy từ túi áo ra một chiếc điều khiển từ xa nhỏ rồi chĩa vào cánh
cửa. Cánh cửa chầm chậm mở ra theo chiều dọc trong một âm thanh chói
tai.

5.
Gió ùa vào hang ổ của con quái vật rồi cuộn xoáy quay cuồng trong đó,

cuốn theo mùi khủng khiếp của đất nung, lưu huỳnh và nước tiểu.

Gom góp chút sức lực và quyết tâm còn lại, Mathilde tiến đến đối diện

vực sâu trong cuộc đối chất cuối cùng. Cô tháo chốt an toàn rồi kẹp chặt
nòng súng vào người. Gió quất vào mặt cô, nhưng sự mát mẻ này khiến cô
dễ chịu.

Cô chờ hồi lâu. Một âm thanh kim loại rít lên hòa với tiếng gió mistral.

Hang ổ của Kuçedra chìm trong bóng tối. Âm thanh dây xích khuếch đại,
rồi con quỷ từ bóng tối hiện ra.

Alexandre Verneuil không còn hình dạng con người. Da hắn xám ngoét,

khô đanh và đóng thành vân đá như da bò sát, mái tóc trắng của hắn tạo
thành một cái bờm dày đáng sợ, móng tay hắn sắc nhọn và dài như móng
vuốt, còn khuôn mặt hắn thâm sì, chi chít mụn mủ, bị chọc thủng bởi hai
khe nứt: đôi mắt điên dại và long sòng sọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.