CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 45

xách tay rồi mà.

- Vậy ra không phải ông đã dùng nó để viết những…
- Không.
Cô nhìn ông vẻ thách thức.
- Tôi chắc chắn là ông vẫn còn viết.
- Cô nhầm rồi. Tôi không còn viết một câu nào nữa, kể cả chú thích

trong một cuốn sách hay một cái danh sách ngắn ngủn những đồ cần mua.

- Tôi chẳng tin. Người ta không đùng một cái hôm trước hôm sau ngưng

luôn một hoạt động từng cấu thành nên cuộc sống của mình và…

Mệt mỏi, Fawles ngắt lời cô:
- Đã có lúc, tôi nghĩ cô không giống những người khác và sẽ không đề

cập đến chủ đề này, nhưng tôi đã nhầm. Cô đang tiến hành một cuộc điều
tra, có phải không? Cô là một phóng viên tới đây để viết bài về bí ẩn
Nathan Fawles cho tờ báo tầm thường của cô chăng?

- Không, tôi hứa với ông là không.
Nhà văn chỉ cho cô thấy cửa ra vào.
- Giờ thì cô đi đi. Tôi không thể ngăn cản mọi người trù tính mọi chuyện,

nhưng bí ẩn Fawles chính xác là chẳng có bí ẩn gì hết, cô hiểu chứ? Và cô
có thể viết điều nay trên tờ báo của cô.

Mathilde không nhúc nhích một li. Fawles không thay đổi nhiều kể từ

khi cô gặp ông trước đây. Ông vẫn như cô hằng nhớ: ân cần, dễ gần, nhưng
thẳng thắn. Rồi cô nhận ra mình thực sự đã không dự kiến khả năng này:
rằng Fawles vẫn luôn là Fawles.

- Nói riêng giữa chúng ta với nhau nhé, ông không nhớ công việc đó

sao?

- Nhớ việc ngồi mười tiếng mỗi ngày trước màn hình máy tính ư?

Không. Tôi thà dành mười tiếng đó để đi dạo cùng chó cưng trong rừng
hoặc trên bãi biển.

- Tôi vẫn không tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.