CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 205

Tiễn Diệp Kình đi, Nhạc Tư Trà cũng chuẩn bị nghỉ ngơi. Quay lại

phòng lấy quần áo tắm rửa, từ khi Đào Đào tới, cậu đưa phòng mình cho cô
bé, bản thân chuyển tới phòng cha mẹ.

Bài trí trong phòng vẫn không hề thay đổi, vừa bước vào thì thấy tấm

ảnh gia đình ngay trên đầu giường.

Bởi vì cả nhà cậu đều không thích chụp ảnh, nên đây là tấm ảnh gia đình

duy nhất.

Tấm ảnh ấy được chụp lúc cậu 7 tuổi, khi sức khỏe bắt đầu tốt lên.

Nhạc Tư Trà có chút hoảng hốt, ngơ ngác nhìn tấm ảnh, trong ảnh mẹ

cười tươi như hoa, ôm cậu ngồi trên ghế, còn cha tuy nhìn nghiêm túc
nhưng cũng không thể giấu được sự vui vẻ.

Đi tới đầu giường, gỡ ảnh chụp xuống, đầu ngón tay xẹt qua gương mặt

của hai người, trong mắt dường như có gì sắp tràn mi.

“Ba, mẹ, hôm nay con đã tròn hai mươi tuổi rồi, hai người sẽ không còn

nói con không trưởng thành đi?” suy nghĩ có chút hỗn loạn, dường như cậu
nhìn thấy hình ảnh hồi bé của mình đang ngồi trên ghế, nghe cha mẹ hợp
tấu đàn tranh cùng sáo, khúc nhạc ấy thật su dương. Khi bọn họ bốn mắt
nhìn nhau, trong ấy ẩn dấu ôn nhu cùng yêu thương.

“Ba, mẹ, mai con tới thăm hai người được không? Đã lâu lắm rồi con

không đi.”

Ngày mai, là ngày giỗ thứ hai của bọn họ…..

Cậu ghét Giáng sinh, dù cho mọi người có nói rằng nó tốt đẹp như thế

nào, cậu chỉ biết là, cha mẹ mất đúng vào rạng sáng, 1 giờ đêm hôm đó, bởi
vì kẻ kia uống rượu lái xe – sau khi uống rượu cùng bạn bè vào đêm Giáng
sinh, hắn say như chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.