CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 210

“Đấy, đấy là….Tôi về học bù không được sao, có gì mà ngạc nhiên chứ.”

Nhạc Tư Trà không biết phản bác ra sao, cậu thực sự quên mất. Dù sao các
giáo sư trong trường cũng biết ngày giỗ của cha mẹ cậu, nhiều nhất cũng
chỉ nhắc nhở vài câu chứ không phạt gì nữa “Mà đây là chuyện riêng của
tôi, liên quan gì đến anh.”

“Nói lại lần nữa?” Ánh mắt Diệp Kình trở nên nguy hiểm.

Bởi vì ánh sáng thật yếu, hơn nữa đang nổi nóng nên Nhạc Tư Trà cũng

không chú ý tới điều đó “Tuy rằng anh là hội trường hội học sinh nhưng
chẳng phải anh quản quá nhiều đi? Chúng ta chỉ là chủ cho thuê nhà cùng
khách trọ…a..ưm….”

Diệp Kình đột nhiên nghiêng người, đặt Nhạc Tư Trà giữa ghế và cửa xe,

hôn lên đôi môi có chút tróc da của cậu. (gào rú!!!!!)

Nhìn gương mặt đột nhiên phóng đại, Nhạc Tư Trà ngây dại.

…(Hài hòa~~~)

Thật lâu sau, anh mới buông ra cậu.

Nhạc Tư Trà thờ dốc, hít lấy từng ngụm, từng ngụm không khí, cố gắng

bình phục lại hơi thở nhưng đầu óc thì một mảnh hỗn loạn, chỉ có thể lăng
lăng nhìn Diệp Kình cách mình không tới 1cm, ngay cả khi anh buông tay
cậu ra, cởi dây an toàn của cậu, ôm cậu vào lòng, Nhạc Tư Trà cũng không
biết.

“Nếu em không rõ thì để anh nói thẳng, Nhạc Tư Trà, anh đang theo đuổi

em, từ giờ phút này, em là của anh.” Diệp Kình bá đạo tuyên bố, quyết
không cho cậu nói ‘không’.

“A…..” Nhạc Tư Trà đã sợ đến ngây người, cậu ngây ngốc đáp lại,

không biết một tiếng này đã bán đứng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.