CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 372

Nhạc Tư Trà không biết làm thế nào, đành quay lưng về phía Mục Hinh,

nó với cô bé “Tiểu Niếp ngoan, anh tặng em một quả táo được không?”
Cậu làm ra vẻ lấy đồ, chỉ có cô bé thấy, từ tay Nhạc Tư Trà, một quả táo
bỗng dưng xuất hiện từ không khí.

Ánh mắt cô bé sáng lên, thấy Nhạc Tư Trà đặt ngón trẻ lên môi liền hiểu,

gật đầu “Vâng~”. Cô cấm lấy quả táo, khi Mục Hinh chưa kịp nói gì đã cắn
một miếng “Ngon quá ~ Cám ơn anh.”

“Tiểu Niếp, táo phải rửa sạch mới được ăn!” Mục Hinh bất bình, đưa tay

định lấy.

Cô bé lém lỉnh trốn phía sau Nhạc Tư Trà, ăn từng miếng từng miếng,

không thèm để ý tới sự ngăn cản của mẹ.

Cuối cùng Nhạc Tư Trà vẫn phải giải vây “Chị yên tâm đi, em đã rửa táo

từ trước rồi, cứ để cô bé ăn đi.” Cậu cầm quả táo trong tay đưa cho Mục
Hinh “Chị cũng nếm thử đi, vị không tệ.”

Mục Hinh nửa tin nửa ngờ, lại ngại Nhạc Tư Trà có thể là ân nhân cứu

mạng của con mình, không nói gì, nhận lấy quả táo cắn một miếng. Hương
vị ngọt ngào tràn ngập trong miệng, không phải loại táo bán ngoài chợ,
thực ra, không một quả táo nào có thể so với được “Thơm quá, tiểu Nhạc,
em mua ở đâu vậy?”

“Là bạn em đưa. Cậu ấy tự trồng để ăn, ngoài chợ không bán.” Nhạc Tư

Trà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.