CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 424

“Không sao, cháu cứ bận việc cháu đi, không cần để ý đến bác. Cần bác

giúp sap?” Bá Tiền đi vào phòng bếp.

Diệp Kình ngăn bà lại “Bá, bá cứ ngồi nghỉ ngơi đi, em ấy làm được.”

Bà đành phải ngồi nghỉ ở phòng khách, nhận lấy nước trà Diệp Kình mới

tò mò nhìn ngắm Art “Con chó này hai đứa nuôi từ lúc nào thế? Nhìn lớn
ghê thật. Còn rất thông mình.” Trong thôn nhiều chó, bà cũng không sợ
chó, chỉ là thấy lạ sao con chó lớn vậy lại nghe lời thế.

“Nó vốn của bạn cháu, nhưng sau lại không muốn nuôi liền nửa bán nửa

tặng cho bọn cháu. Nuôi cũng được gần một tháng, bao tuổi thì chúng cháu
cũng không biết rõ.” Diệp Kình trả lời.

“Bạn cháu đúng là giỏi, nhìn nó thế này hẳn cũng đáng giá không ít

tiền.” Bá Tiền hâm mộ.

“Vốn lúc ấy nó cũng bệnh nặng, lông đều rụng gần hết, còn tiêu chảy lại

không chịu ăn cơm. Nếu không phải Nhạc Tư Trà có quen một ông chủ nhà
hàng thú cưng, nói có thể chữa được thì chúng cháu cũng không cần nó.”
Diệp Kình nói rất bài bản, ai không biết còn tưởng thật, còn Art, không
phải nể chủ nhân mình thì nhất định đã cắn chết anh.

Đương nhiên là bá Tiền tưởng thật, chăm chú nhìn ngắm Art, mà Art

cũng rất phối hợp, ngồi im không làm gì.

“Không ngờ trước đây nó còn bệnh nặng như thế, nhìn bộ lông bóng

mượt thế kia.” Bá Tiền vừa nhìn vừa khen, nhưng không sờ, dù sao vẫn là e
sợ nó “Nhìn hai đứa trẻ vậy không ngờ cũng có tay nuôi chó, cả con mèo
kia nữa, nhìn cả hai đều thông minh khỏe mạnh.”

Nhạc Tư Trà bưng hai bát lớn, bước ra khỏi phòng bếp, tiếp lời bá Tiền

“Đâu phải chúng cháu nuôi giỏi đâu, chủ yếu vẫn là bọn chúng cũng khỏe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.