câu thơ của Nhã tăng phật công tử trong Phích Lịch. Sau đó là một luồng
ánh sáng trắng từ ngọn đèn sân khấu chiếu vào bọn họ.
Hít một hơi thật sâu, tay bắt đầu gẩy.
“Tinh tính tình tình tình tính tinh …” âm thanh thanh thoát của tiếng đàn
theo đầu ngón tay chảy ra, ở phía sau, tiếng tiêu cũng khẽ vang lên, thanh
âm du dương, quấn lấy, hòa quyện cùng tiếng đàn.
Lúc này lại một luồng ánh sáng chiếu vào trung tâm sân khấu, Từ Tuyết
sắm vai Khuynh Quân Liên, đang múa kiếm, phía sau cô chính là kẻ “cọc
gỗ” may mắn, trên sân khấu vang lên hai câu thơ riêng của Khuynh Quân
Liên.
“Hận quân bất tự giang lâu nguyệt, nam bắc đông tây; Nam bắc đông tây,
chích hữu tương tùy vô biệt li.
Hận quân khước tự giang lâu nguyệt, tạm mãn hoàn khuy, tạm mãn hoàn
khuy, đãi đắc đoàn viên thị kỉ thì? “
Tiếng đàn cùng tiếng tiêu khi thì tạm ngừng, khi thì lại cùng hợp tấu,
biến hóa không ngừng, khi ánh đèn ở trung tâm sân khấu tối đi, người diễn
lại thay đổi, phối hợp với câu thơ gắn với người, tất cả nhân vật đều kết
thành đôi, luân phiên cùng nhau diễn trên sân khấu một vòng. Khi khúc
nhạc chuẩn bị kết thúc, đèn trên sân khấu đều tỏa sáng, tất cả nhân vật cùng
xuất hiện, sau đó ánh sáng được tắt đi, trên sân khấu lại trở nên tối đen.
Nhạc Tư Trà đứng dậy, ôm đàn đi xuống, tập hợp cùng mọi người, tiếp
tục màn diễn tiếp theo.
Âm nhạc trở nên tràn đầy mạnh mẽ, vang dội, mọi người cùng lên sân
khấu, đứng ở vị trí đã được chỉ định. Chính tà đối lập, hai bên bắt đầu lao
vào chém giết.