CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 651

Bĩnh tĩnh lại, vẻ khó chịu trên mặt hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự

dịu dàng Nhạc Tư Trà vẫn quen thuộc “Em về khi nào?”

“Sáng nay,” Nhạc Tư Trà lại trước bàn, buông cặp lồng xuống, nhìn tiểu

lục không biết từ đâu chui ra, tiện tay đặt mấy quả trứng trên bàn “Sao chỉ
có tiểu lục, Art đâu?”

“Nó đứng trong văn phòng không thích hợp lắm nên anh giao cho cấp

dưới.” Diệp Kình chỉa chỉa cánh cửa bên cạnh, đó là nơi anh vẫn nghỉ ngơi.

“Đợi chút nữa em qua xem nó.” Gật gật đầu, dọn đồ ăn ra, oán trách

“Thang máy ở công ty anh đúng là, không nghĩ có người sợ cao sao, lần
sau..em không tới nữa…”

Sau đó cánh tay ấm áp ôm lấy eo cậu “Vậy em dùng thang máy riêng của

anh là được.”

“Ừm.” Nhạc Tư Trà ngả ra sau, tựa vào lòng anh.

“Về sao không báo cho anh đi đón.” Diệp Kình chôn mặt vào gáy cậu,

hương cỏ thoang thoảng nơi chóp mũi.

“Em không phải không biết đường, hơn nữa như thế phiền lắm.” Nhạc

Tư Trà không đồng ý, sao ai cũng nghĩ cậu cần được chăm sóc thế? Rõ
ràng là cậu chăm sóc Diệp Kình “Nhanh ăn cơm, em còn cần đem hộp về
cho người ta.”

“Không đưa về cũng không sao, họ không so đo đâu.” Bờ môi khô sáp

đặt lên chiếc cổ trắng min, nhẹ nhàng ma sát, bàn tay cũng luồn vào áo sơ
mi “Cơm này để tối ăn cũng được, lâu rồi không gặp, chúng ta ‘tâm sự’
đi…”

Nhạc Tư Trà liếc mắt khinh thường “Vừa nãy chẳng phải nhìn anh còn

mệt lắm mà? Khỏe rồi?” miệng nói thế nhưng cậu không ngăn cản động tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.