CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1005

“Cho nên nói muội ngốc nghếch cũng không sai.” Triệu Hoằng Lâm

vươn tay xoa đầu Triệu Tương Nghi.

“Muội không có ngốc.” Triệu Tương Nghi cố ý dẩu môi nói.
“Muội chính là quá thông minh, cho nên phải ngốc đi một chút, đỡ

khiến cho người ta nghĩ muội không được bình thường.” Triệu Hoằng Lâm
thuận miệng nói.

“A? Thật không? Tất cả mọi người đều nghĩ muội rất kỳ quái sao?”

Triệu Tương Nghi hốt hoảng đứng dậy.

Trong mắt Triệu Hoằng Lâm hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó thu lại nụ

cười nghiêm túc nhìn tiểu muội nói: “Mới vừa rồi là ca ca nói giỡn, muội
tưởng là thật ư? Ca ca kỳ thực cũng không có ý đó. . .”

“A, không phải sao.” Triệu Tương Nghi thầm thở dài một hơi, sau đó lại

lắc đầu như cái trống bỏi.

“Được rồi ,được rồi, chúng ta nhanh nghĩ biện pháp tác hợp hai người

họ đi, đừng nói chuyện khác nữa.” Triệu Tương Nghi nói.

Triệu Hoằng Lâm nhíu mày: “Nếu nói ở những phương diện khác, đại

ca đúng là có không ít biện pháp, nhưng ở phương diện này thì đại ca cũng
không có biện pháp.”

“Ngày hôm nay gọi ca ra đây dù cho không nghĩ ra được biện pháp,

nhưng cũng luyện cho ca ca một khoá học đào tạo.” Triệu Tương Nghi
khoanh tay, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Ý muội là không có biện pháp sao?” Triệu Hoằng Lâm dò hỏi.
“Nếu có thì tìm ca làm chi?” Triệu Tương Nghi vô lực nằm trên bàn,

một lát sau đột nhiên bật người dậy, hai mắt sáng ngời, “Có “

“Nói một chút xem.” Triệu Hoằng Lâm nhếch miệng, tay không rãnh rỗi

bưng tách trà lên, tiếp tục thưởng thức trà đạo.

“Ca đưa tai lại đây, muội nói nhỏ này.” Triệu Tương Nghi giả vờ thần

bí, ngoắc ca ca lại.

Triệu Hoằng Lâm thấy thế nghi ngờ đặt chén trà xuống bàn, đưa tai đến,

Triệu Tương Nghi như cái loa nhỏ nói một tràng thật dài, Triệu Hoằng Lâm
nghe nàng nói thôi lông mày đã nhíu thật chặt, cuối cùng khoé miệng co

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.