CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 113

Chương 17: Hương vị của cơm

Triệu Hữu Căn và Bùi Tử Quân đến khiến cho sự lo lắng ngày thường

của cả nhà dần biến mất, trên mặt Triệu Tín Lương rốt cuộc cũng khó khăn
nở ra nụ cười .

Triệu lão gia tử cực kì hưng phấn, nghĩ đến mấy ngày nay thu hoạch lúa

ngoài ruộng cũng không sai biệt lắm, liền không cho mấy nhi tử đi ra ngoài
ruộng làm việc tiếp, chỉ phân phó Triệu lão nhị đến đầu thôn mua thịt và
đậu hũ về làm thêm đồ ăn, mặc khác sai Triệu lão tam đào hũ rượu đã chôn
dưới vườn rau năm trước ra một vò !

Mấy vò rượu kia phần lớn là dùng vào đêm 30 tết, hoặc khi nào trong

nhà có việc vui như việc trọng đại mới mở ra uống, Dương thị thấy Triệu
lão gia tử quá cao hứng, lại có chủ ý muốn động đến những vò rượu kia,
miệng không khỏi lầu bầu tùy tiện nói : “Cha, ngài không có hồ đồ chứ,
những vò rượu kia rõ ràng là để dành cho Nguyệt Cầm khi lập gia đình mới
dùng mà, dùng rất nhiều cân gạo nếp ủ đấy! Nếu lúc này đem ra uống sạch
thì phải cất công ủ lại lần nữa, thật lãng phí lương thực à . . .” Nói xong lời
cuối cùng, giọng nói càng nhỏ dần bởi vì Triệu lão gia tử dường như dùng
ánh mắt muốn ăn thịt người nhìn Dương thị.

Triệu Hữu Căn nghe thấy được lời này, không khí nhất thời trở nên có

chút xấu hổ.

Ngày thường, đối với một gia đình mà nói ăn một chút gạo trắng cũng

là không nỡ, nói chi đến gạo nếp đó lại càng quý hơn, ở mùa thu hoạch năm
trước Triệu lão gia tử đã lấy ra rất nhiều gạo nếp để ủ rượu rồi, chỉ chờ đến
đêm 30 tết hoặc khi Triệu Nguyệt Cầm lập gia đình mới dám lấy ra uống.

Mà Dương thị lúc này lại nói ra lời như thế, có thể nói nàng ta không

giống như Thảo Nhân Hiềm, vì hoàn cảnh bây giờ của nhà này rất nghèo .

“Không sao, Quang Trung đại bá, kỳ thật lần này con đến đây có mang

theo vài vò rượu, mọi người uống rượu trong vò của con đi, còn vò rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.