CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1262

Triệu Hoằng Lâm bước đến nói: “Hà tất phiền toái như vậy, nếu lo lắng,

không bằng bọn ta đi đố đèn, đến l1uc đó mỹ nhân đăng này thuộc về
ngươi, cũng không cần trả tiền, chẳng phải rất tốt?”

Mạc Thiểu Kỳ ngẩn người, nghe không hiểu Triệu Hoằng Lâm đang nói

cái gì.

“Ta nói như thế mà ngươi còn nghe không hiểu?” Triệu Hoằng Lâm

nhếch môi trêu chọc, “Để chén rượu xuống, chuey65n vốn phong nhã thế,
đến tay ngươi, sao lại biến thành chuyện thổ lỗ thế này?”

Mạc Thiểu Kỳ để chén rượu xuống, gãi đầu ngượng ngùng cười.
“Nói trước nếu thắng, đèn lồng này là của ta.” Mạc Thiểu Kỳ không tin

Triệu Hoằng Lâm đối với mình tốt như vậy, khei61n Triệu Hoằng Lâm có
chút dở khóc dở cười.

“Lão bản, ông ra đề mục đi.” Bùi Tử Quân cười nói với lão bản.
Tết Nguyên Tiêu, đố đèn đã trở thành phong tục, lão bản thấy mọi

người nguyện ý theo tục lệ, tất nhiên rất vui vẻ, nhanh chóng tháo câu đố
trên mỹ nhân đăng xuống, tinh tế vừa nhìn, sau đó đọc: “Các vị nghe kỹ
nha, câu đố này có chút khó.”

“Câu đố này có một chữ ‘Nhất’ , từ một chữ ‘nhất’ đó, các vị phải giải

ra được một câu thành ngữ bốn chữ, các vị hãy suy nghĩ thật kỹ, đừng thấy
câu đố này đơn giản, không dễ dàng đoán ra đâu.” lão bản tràn đầy tự tin
nói.

Mọi người nghe xong, lập tức lâm vào trầm tư.
Mạc Thiểu Kỳ căn bản không hiểu lão bản nói gì, một chữ sao biến

thành bốn chữ? Bùi Mẫn Nhu nhìn bộ dạng huơ tay múa chân của hắn, thật
buồn cười.

“Nhanh nghĩ ra đáp án đi, đừng để cho người ta thắng được.” Trần Vi

nhìn quần chúng bên cạnh đang nhìn, không khỏi có chút lo lắng nói.

Bùi Tử Quân và Triệu Hoằng Lâm đều đang suy nghĩ, lông mày nhíu

chặt.

Câu đố này có chút khó, cũng không có gợi ý gì hết, chữ có một chữ,

phải đoán ra một câu thành ngữ, thật không thực tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.