CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1600

Hắn thẳng người lên, mắt nhìn Trần Vi đang say rượu, ưu thương hỏi :

“Nàng đang gọi ai?”

“Hoằng Lâm, Hoằng Lâm.” Trần Vi chẳng biết mình đang nói gì
Sắc mặt Vệ Lâm trắng xanh, đột nhiên quay đầu cười nhẹ: “Nữ nhân

uống say thường có thói quen nói những lời không hay.”

“Xem ra muốn nàng thích ta, rất phiền toái đây.” Vệ Lâm nhẹ nhàng mà

vỗ về gương mặt Trần Vi , “Không thể làm gì khác , ta nên chủ động một
chút. . .”

Dứt lời, cúi người xuống, mang cho Trần Vi vô tận ôn nhu và triền

miên.
.
.
.
(Đổi cách xưng hô chút, anh này lưu manh giả danh trí thức đây mà)

Trời đã sáng, Trần Vi mơ màng tỉnh dậy, lần đầu tiên nhìn thấy, không

phải là màn giường và hoa văn thường thấy, trái lại là khuôn mặt tuấn tú
của Vệ Lâm đang kề gần.

“A” Hét thảm một tiếng .
Vệ Lâm lập tức che miệng nàng lại, chờ Trần Vi bắt đầu giãy dụa , mới

thả ra, thở dài một tiếng: “Sẽ kinh động những người khác đó, không biết,
còn tưởng rằng tướng công nàng hùng phong đại chấn, cuốn lấy ngươi dục
tiên dục tử.”

“Đăng đồ tử” Trần Vi vươn tay muốn cho Vệ Lâm một cái tát.
Vệ Lâm lắc đầu, khóe miệng mỉm cười: “Tối hôm qua , nàng không có

đối với vi phu như vậy nha.”

“Tối hôm qua?” Trần Vi nói xong, lúc này mới ý thức được, trong chăn

mình trần như nhộng, hoàn toàn là bộ dạng bị ăn sạch sẽ.

Vốn muốn thét chói tai lần nữa, nhưng kiềm nén lại được.
“Tối hôm qua nàng rất khả ái,còn chủ động nữa.” Vệ Lâm xáp lại gần

Trần Vi cười nói, “Hơn nữa vi phu thích tiếng hét triền miên của nàng bên
tai hơn là tiếng hét hung hăn này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.