Yêu say đắm làm cô ngất ngây, bị trìm đắm trong đó.
Kỳ nghỉ tháng Năm sắp đến, Tô Diệp lòng tràn đầy vui mừng, sớm đã
bắt lên kế hoạch du lịch, nhưng trình độ của cô có hạn, không thể tổ chức
các hoạt động đi chơi xa, chỉ có thể ở nán lại ở ngoại ô Bắc Kinh.
Tô Diệp rất hào hứng mong đợi, Trần Thần lại không mấy quan tâm,
chỉ cười nói: "Cái đó cũng được, em xem rồi lên kế hoạch đi, nhưng gần
đây anh hơi bận, chỉ có thể đi trong ngày, hơn nữa, cũng đừng đi quá xa,
lãng phí thời gian ở trên đường."
Tô Diệp hơi tiếc nuối, nhưng vẫn hào hứng lên mạng tra xét các điểm
du lịch, kết hợp với những yêu cầu vừa rồi của Trần Thần và sở thích của
hắn, tìm tới tìm lui, cuối cùng chọn một vài nơi như Di Hoà viên, vườn
bách thảo, Hương Sơn cùng Bát Đại Xử, sau đó đưa cho Trần Thần lựa
chọn.
"Vườn bách thảo đi!" Trần Thần chớp chớp mắt, im lặng một hồi nói:
"Lúc này vừa vặn đi ngắm hoa."
Tô Diệp trầm ngâm, lúc này, trong vườn thực vật quả thật có rất nhiều
loại hoa, hơn nữa, cô cũng đến đây nhiều lần rồi, trong phòng thí nghiệm
mỗi lần tổ chức hoạt động chào đón tân sinh viên, Lộ lừa đảo sẽ tổ chức
chuyến đi trong ngày tới vườn thực vật, bởi vì giá vé rất rẻ.
Nhưng Trần Thần đã nói như vậy, cô cũng không muốn phản bác, do
dự một chút, liền hớn hở nói: "Được, vậy đi vườn bách thảo."
Đi đâu thật ra không quan trọng, quan trọng nhất là người đi cùng
mình là ai, Tô Diệp trong lòng tưởng tượng tới cảnh trên cao là trời xanh
mây trắng, dưới là thảm cỏ xanh mượt, cô cùng hắn thâm tình đối mặt, sau
đó, hắn nâng mặt của cô lên, nhẹ nhàng hôn lên trán sau đó di chuyển
xuống phía dưới...