Quốc sư một câu nói ra, mọi người phía sau đều đồng loạt tỏa ra lãnh
khí. Đại Biến Thái cùng Yến Vương đều ngây ra một lúc.
Ta không hiểu, được cho phép đi Linh Sơn bái sư tại sao mọi người lại
kinh ngạc như vậy. Ta chỉ muốn đến đó bởi vì như vậy là ta có thể rời khỏi
Đại Biến Thái *o*. Không biết Đại Biến Thái cho chịu thả người không a
T_T…
“Nhị Nữu, đây là cơ hội hiếm có mức nào a, còn không mau cám ơn
quốc sư.” Đại Biến Thái hướng ta dạy bảo.
Ái? !”Sao, sao, đa tạ quốc sư đại nhân!” Như vậy là có tểh thoát khỏi
Đại Biến Thái sao? ! Ta quả thực có điểm không thể tin được! ! !
“Cũng tốt, ngày mai ngươi theo ta cùng lên đường.” lão già quốc sư thở
dài, nói với ta.
Ta sợ Đại Biến Thái đổi ý liền gật đầu lia lịa muốn rút gân cổ.
“Ha ha, Thần Vũ tiểu thư thật là có phúc khí! Không bằng hôm nay ngủ
lại Yến Vương phủ, ngày mai cùng quốc sư xuất phát, có được không?”
Yến Vương lên tiếng.
“Không cần, Nhị Nữu phải cùng ta hồi phủ thu dọn đồ dùng,sáng ngày
mai ta sẽ đích thân hộ tống Nhị Nữu lên đường, không cần làm phiền Yến
Vương. “Đại Biến Thái thay ta trả lời.
Mà ta, vẫn còn ảo mộng…giống như lọt vào sương mù, cứ nghĩ ngày
mai có thể rời khỏi Đại Biến Thái quả thực như nằm mơ vậy, cảnh trong
mơ, ta bị một đám người chúc mừng, sau đó thiếu niên lang còn kích động
lôi lôi kéo kéo ta nói liên thanh một hồi chẳng biết nội dung là gì…Mơ mơ
mộng mộng mãi cho đến khi trở về lúc nào ta cũng không biết…