CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 160

CHƯƠNG

21

Đ

ể bình tĩnh lại, tôi phát những bản nhạc rock kinh điển qua bộ loa “đồ

sộ” trong xe mình trên đường trở về nhà. Tôi đã hát trong khi trong lòng
còn rối bời một chuỗi những bản nhạc one-hit wonders

25*

cho đến khi tôi

có thể tự xoay xở để thoát ra khỏi những suy nghĩ tăm tối trong đầu mình,
thay thế bởi những suy nghĩ về các mảnh ghép mà Carl đã đề cập đến. Chắc
chắn rồi, ý tưởng về một câu đố thực sự hấp dẫn đối với tôi, nhưng nó còn
tuyệt vời hơn khi điều này lại trở thành một lý do khác để tôi có thể ở cạnh
Lila, suy nghĩ đó làm tôi cảm thấy mọi việc trở nên khá hơn. Khi quay trở
lại căn hộ, tôi lục lọi trong chiếc hộp tài liệu và tìm thấy hai file có chứa
những bức ảnh được chụp khi khu nhà kho bị cháy. Tôi dành tới hơn một
giờ đồng hồ để đảm bảo rằng chúng là những bức hình tôi cần tìm rồi gói
ghém chúng lại trong tập tài liệu trên tay và tiến thẳng tới căn hộ của Lila.

25*

Những ca sĩ chỉ nổi nhờ một ca khúc trong đời.

“Cô thích chơi game không?” Tôi hỏi Lila.

“Cũng còn tùy,” cô ấy nói. “Anh đang nghĩ gì vậy?” Phản ứng của cô ấy

làm tôi mất cảnh giác, và trong giây phút đó, tôi nghĩ rằng mình vừa phát
hiện ra một nụ cười tán tỉnh. Nó gần như làm tôi quên mất lý do tại sao tôi
lại có mặt ở đây. Tôi cười đáp lại và cố gắng vượt qua sự cám dỗ đó. “Tôi
có một vài bức hình,” tôi nói.

Cô ấy trông có vẻ hơi bối rối, và rồi dẫn tôi đến bàn ăn với một cái gật

đầu. “Hầu hết các anh chàng khác khi đến đây đều mang theo hoa,” cô ấy
nói.

“Tôi không giống như những anh chàng kia,” tôi nói “ Tôi là một người

đặc biệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.