CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 163

Chúng tôi nhìn vào từng bức ảnh một cách cẩn thận hơn, tìm kiếm mọi

thứ thay đổi dù nhỏ nhất ở mọi ngóc ngách của hình nền phía sau. Không
có gì ngoài việc ngọn lửa đang ngày một cháy to hơn, ngôi nhà của Carl
trông vẫn như vậy trong tất cả các bức ảnh. Rồi tôi nhìn vào nhà Lockwood
trong tấm ảnh của Reid: đó là một căn nhà hai tầng, của tầng lớp những
người lao động, với một mái hiên nhỏ, một bộ ba cửa sổ nằm trên tầng cao
nhất, và một chiếc cửa sổ phía cửa sau ở cùng một phía. Tôi nhìn vào nhà
của Lockwood trong tấm hình của Cain. Lại một lần nữa, khung hình trở
nên sáng hơn vì ngọn lửa, tuy nhiên vẫn chẳng có gì thay đổi. Tôi quay trở
lại và rà từng bức ảnh một, băn khoăn rằng liệu Carl có đang giở trò đùa
cợt với mình không.

Rồi Lila đã phát hiện ra nó. Cô ấy nhấc hai tấm ảnh lên khỏi mặt bàn,

một tấm của Cain và tấm còn lại của Reid và kiểm tra chúng. “Đây,” cô ấy
nói, “đằng sau chiếc cửa sổ phía bên phải của lối cửa sau nhà Lockwood.”

Tôi cầm lấy hai bức ảnh từ tay cô ấy và nhìn vào trong khung cửa sổ,

nhìn đi nhìn lại giữa hai bức ảnh của Reid và Cain cho đến khi nhận ra
những gì mà cô ấy nói. Chiếc cửa sổ phía bên phải của cửa sau đó có một
bộ rèm cửa đang che phủ toàn bộ mặt kính. Trong bức ảnh mà Reid chụp
được, những chiếc rèm bị đã được hạ thấp xuống tới chân cửa sổ. Trong
bức ảnh phía trước, bức ảnh được chụp lại bởi Cain, chiếc rèm đã được
nâng lên một vài xen-ti-mét. Tôi kéo tấm hình lại gần hơn và nhìn thấy một
thứ gì đó giống hình dạng của một cái đầu, có lẽ là một khuôn mặt đang
thập thò nhìn qua khe cửa.

“Cái quái gì đây?” Tôi hỏi. “Ai vậy nhỉ?”

“Đó là một câu hỏi rất hay,” cô ấy nói. “Trông có vẻ như có ai đó đã nhìn

trộm từ khe cửa sổ.”

“Có ai đó đang ở trong nhà?... Và xem vụ hỏa hoạn ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.