CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 165

Lila suy nghĩ một phút rồi bắt đầu đếm ngón tay. “Tôi thấy có bốn khả

năng: thứ nhất, chưa chắc đã có người đang nhìn lén từ cửa sổ, nhưng tôi
phải tin vào những gì mà tôi nhìn thấy, vì vậy tôi loại bỏ khả năng này.”

“Tôi cũng nhìn thấy người đó,” tôi nói. “Khả năng thứ hai, đó là Carl

Iverson…”.

“Vì sao Carl lại có thể giết cô bé trong nhà mình rồi lại nhìn đám cháy

thông qua nhà của Lockwood được?” “Tôi không nói khả năng này có đủ
xác suất - chỉ là khả năng thôi mà. Có thể Carl đã đi đến nhà Lockwood sau
khi khai hỏa. Có lẽ ông ta biết về cuốn nhật ký và muốn tìm nó. Mặc dù
việc ông ta bắt đầu khai hỏa trước khi tìm cuốn nhật ký không hợp lý cho
lắm.”

“Chẳng hợp lý tẹo nào.” Tôi nói.

“Thứ ba, có một người bí ẩn, một người nào đó mà cảnh sát chưa bao giờ

nghĩ tới, một người nào đó không có tên trong chiếc hộp đựng tài liệu này.”

“Và khả năng thứ tư là gì?”

“Thứ tư, đã có ai đó nói dối cảnh sát.”

“Một người nào đó… giả dụ như Andrew Fisher?” “Đó cũng là một khả

năng,” Lila nói với một cái thở dài thườn thượt.

Tôi có thể thấy rằng cô ấy muốn giữ vững niềm tin của mình rằng Carl

Iverson đã sát hại Hagen, nhưng tôi cũng có thể nhìn thấy cô ấy đang cố
gắng suy nghĩ về một sự lựa chọn khác, đi vào một khả năng rằng một điều
gì đó đã bước một bước sai lầm vào hơn ba mươi năm trước. Chúng tôi
ngồi trong im lặng một lúc lâu, không chắc chắn về những khám phá mới
mẻ này, không ai trong chúng tôi đề cập đến sự lay động mà chúng tôi đang
cảm nhận rõ rệt dưới chân mình. Điều này giống như việc cả hai chúng tôi
đều nhìn thấy những vết rạn đang lấn dần trên mặt đất, nhưng lại không ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.