CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 253

“Hẹn gặp lại anh tại sòng bài vào thứ sáu”, Sanden nói.

“Ok, hẹn gặp lại.”

Giáo sư Sanden ngắt kết nối. Tôi nghĩ mình đã hiểu những gì sẽ diễn ra

tiếp theo, nhưng tôi muốn khẳng định lại nó. “Vậy là, thưa giáo sư
Sanden…”

“Hãy gọi ta là Boady.”

“Ok, Boady, nếu chiếc móng tay giả đó có tế bào da trên đó - Họ có thể

lấy mẫu DNA từ nó ư?”

“Tất nhiên, và có thể có luôn mẫu máu. Nghe có vẻ như nó vẫn được giữ

khô ráo. Không có gì đảm bảo rằng họ sẽ tìm thấy DNA, nhưng nếu họ có
thể - Và đó không phải của Carl Iverson - Chúng ta nên có đầy đủ các bằng
chứng ở đây bao gồm cuốn nhật ký, và cả những thứ cậu tìm thấy sẽ giúp
chúng ta hoàn thành xong bước thứ nhất của quá trình này và có lẽ hủy bỏ
được lời buộc tội đối với ông ấy.”

“Còn bao lâu nữa chúng ta mới biết được điều đó?” “Chúng ta có lẽ sẽ

phải chờ mất bốn tháng để có được mẫu kiểm ra DNA, và khoảng hai hoặc
ba tháng để đưa những bằng chứng này ra tòa.”

Trái tim như bị chùng xuống, tôi gục đầu nói. “Ông ấy không thể cầm cự

lâu được đến thế,” tôi nói. “Ông ấy đang chết vì căn bệnh ung thư. Ông ấy
có lẽ không còn sống nổi trong bốn tuần nữa, hoặc ít hơn cả bốn tuần. Cháu
cần giải oan cho ông ấy trước khi ông ấy qua đời.”

“Ông ấy là một người họ hàng của cậu sao?” “Không ạ. Ông ấy chỉ là

một người mà cháu gặp.

Nhưng cháu cần phải làm được điều này.” Kể từ khi Lila giải mã được

cuốn nhật ký đó, ký ức về ông ngoại tôi trên dòng sông ấy thường ghé thăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.