CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 282

nguyện và nằm cuộn tròn trên những gì còn lại của chiếc ghế dài cho đêm
thứ hai trong túp lều này.

Buổi sáng, tôi nấu và ăn bữa sáng với phần mì còn lại, cắt miếng đệm

thành từng mảnh và tọng vào ngực áo bảo hộ để cách nhiệt rồi mặc chiếc
áo choàng poncho cùng với chiếc mũ vào người. Tôi dập tắt ngọn lửa bằng
tuyết, trước khi rời khỏi căn lều, tôi sử dụng một mẩu gỗ cháy trong bếp lò
viết một tin nhắn gửi đến chủ sở hữu, đặt lên chiếc bàn trong phòng.

Xin lỗi vì sự hỗn độn này. Căn lều đã cứu sống tôi. Tôi sẽ chịu trách

nhiệm cho những thiệt hại đã gây ra. Joe Talbert.

Hành động cuối cùng của tôi là giắt con dao găm vào hông. Tôi không

thể tưởng tượng được rằng Lockwood vẫn theo dõi tôi qua cánh rừng,
nhưng tôi đã không hề thấy một chai rượu whisky nào quanh đây. Ông ta
muốn tôi phải chết. Ông ta cần tôi phải chết. Tôi có khả năng đưa ông ta
vào tù vì hành vi cố ý sát hại tôi - nếu không phải vì tội sát hại Crystal
Hagen. Nếu ông ta cũng có suy nghĩ như tôi, ông ta chắc hẳn sẽ đang ở
trong khu rừng kia, ẩn nấp như những tay thợ săn - súng trường trên tay -
chờ đợi tôi tới nộp mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.