CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 284

Con đường mòn càng ngày càng dễ đi hơn, dẫn đến đỉnh cao nhất của

khu đồi. Tôi tiến về phía đó, lẩm bẩm một bài hát trong đầu - nhịp điệu này
được hát bởi các lính gác Wicked Witch trong phim Phù thuỷ xứ Oz khi họ
tiến vào tòa lâu đài của mình “O-ee-yah, ee oh-ah.” Tôi thi thoảng dừng lại
để nghỉ ngơi, lấy sức và tìm kiếm dấu vết của loài người, và để hưởng thụ
vẻ đẹp của ngày hôm nay: một ngày mà Douglas Lockwood đã cố gắng lấy
cắp nó từ tôi. Phía đằng sau, các mô đất hạ xuống dần, dẫn đến một con
sông ở phía đằng xa, một con sông có chiều rộng vừa phải, nhưng tôi
không biết nó là con sông nào. Đó có thể là sông Mississipi, hay sông
St.Croix, hoặc Minnesota hay Red, phụ thuộc vào việc tôi đã nằm bao lâu
trong chiếc cốp xe đó và hướng nào chúng tôi đã đi.

Trong khi trèo lên đỉnh đồi, tôi nhìn thấy bằng chứng của nền văn minh

sau hai ngày dài đằng đẵng: một con đường nhựa, đã được dọn tuyết sạch
sẽ, đang hiện dần ra phía chân trời. Sẽ mất khoảng ba hoặc bốn dặm để đến
được con đường đó, tôi có thể nhìn thấy một trang trại, với mái màu bạc
của chuồng trại đang tỏa sáng lấp lánh sau những lùm cây bên cạnh một
hầm ủ thức ăn cho vật nuôi: một cảnh tượng có lẽ lộng lẫy hơn cả nếu nó
thuộc thành phố Emerald. Đường đến trang trại vẫn còn một đoạn rất xa, tôi
biết tôi sẽ phải mất đến gần một giờ để có thể đến nơi đó. Tôi còn biết rằng
tôi đã ăn không đủ no và cuộc chạy trốn này quét sạch những gì tôi đã ăn
vào ban sáng. Nhưng, mặc dù vậy, tôi biết, mình vẫn phải chạy.

Có lần tôi xem một đoạn video quay về chuyển động chậm của loài chim

hải âu đang cố gắng cất cánh từ một cồn cát, đôi chân có màng của nó đạp
thẳng lên mặt đất, cơ thể nặng nề của nó chuyển động ì ạch từ bên này sang
bên kia, đấu tranh để có thể giữ thẳng lưng, đôi cánh vụng về của nó sải dài
ra để chống lại sự tròng trành của cơ thể. Tôi tưởng tượng việc mình chạy
xuống khu đồi này trong lớp tuyết dày đến gối trông sẽ gần giống với con
chim kia - đôi chân tôi đang nằm trong một đôi giày có đế là một ván gỗ
thông, đang giậm trên con đường kia theo đường zíc zắc hơn là một đường
thẳng. Tôi nhào tới phía trước từ bước này qua bước khác, cánh tay tôi trải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.