CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 327

“Không,” tôi nói. “Anh gần tới đó rồi. Anh sẽ tới đó ngay thôi.”

“Vâng,” thằng bé trả lời.

“Hãy gói ghém quần áo của em lại.” “Vâng.”

“Anh sẽ gặp em ngay thôi.”

Tôi tắt điện thoại vừa kịp lúc chạm tới cột mốc giao lộ 35-90. Tôi sẽ có

mặt tại Austin trong hai mươi phút nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.