“Không,” tôi nói. “Anh gần tới đó rồi. Anh sẽ tới đó ngay thôi.”
“Vâng,” thằng bé trả lời.
“Hãy gói ghém quần áo của em lại.” “Vâng.”
“Anh sẽ gặp em ngay thôi.”
Tôi tắt điện thoại vừa kịp lúc chạm tới cột mốc giao lộ 35-90. Tôi sẽ có
mặt tại Austin trong hai mươi phút nữa.