CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 61

việc buông một đầu rồi kéo đầu kia là chúng tôi có thể thu thừng lại như cũ.
Cứ tiếp tục như vậy cho tới khi chúng tôi chạm đáy núi lửa. Sau khi chuẩn
bị xong xuôi, giáo sư nói:

- Bây giờ xét đến khâu hành lý. Những đồ mang theo dễ vỡ sẽ được chia

đều làm ba túi. Mỗi chúng ta chịu trách nhiệm vác một. Hans mang những
đồ dùng và phần lương thực này. Axel mang một phân ba lương thực và vũ
khí. Còn tôi, phần lương thực còn lại và những dụng cụ tinh vi.

- Thưa chú, thế còn quần áo và đống dây thừng, thang dây này, ai sẽ chịu

trách nhiệm đưa nó xuống?

- Tự nó tụt xuống thôi!
- Như vậy là sao ạ?
- Cháu xem đây!
Giáo sư mạnh dạn áp dụng một phương pháp táo bạo. Theo lệnh ông,

Hans buộc hết đống đồ còn lại thành một kiện chắc chắn, rồi xô thẳng
xuống vực. Chú tôi hài lòng cúi nhìn theo kiện hành lý rơi xuống cho tới
khi nó mất hút, mới ngẩng đầu lên.

- Nào, - chú tôi ra lệnh – đến lượt chúng ta lên đường!
Sau khi vác vào lưng túi đồ dùng của mình, chúng tôi bắt đầu leo xuống

theo thứ tự: Hans, giáo sư, rồi tiếp đến tôi. Tôi khom người, bám chắc lấy
sợi thừng từ từ tụt xuống. Tôi chỉ lo lỡ không may hòn đá đặt chân bỗng bật
khỏi hốc, liệu sợi thừng mỏng manh có chịu được sức nặng của ba người
không? Tôi cố gắng dùng chân bám chặt vào những mỏm dung nhan nhô ra
để giữ thăng bằng.

Mỗi khi có một hòn đá trơn trượt nào đó lung lay dưới bước chân, Hans

lại bình thản thông báo:

- Gifakl!
- Cẩn thận! – chú tôi nhắc lại.
Sau một giờ, chúng tôi đặt chân lên một khối đá ăn sâu vào vách ống

khói. Hans kéo một đầu dây thừng, đầu kia văng lên và sau khi tuột khỏi
mỏm đá bên trên nó rớt xuống kéo theo những mẩu đá vụn.

Chúng tôi tiếp tục leo xuống, và nửa giờ sau lại vượt được chừng hai

trăm bộ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.