CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 81

Hans cũng chẳng lấy điều đó làm vinh dự, sau khi hết khát anh ngồi bình

thản dựa vào vách đá.

- Chú Lidenbrock, - tôi nói – bây giờ chúng ta không nên để nước chảy

phí như vậy được!

- Lo gì, - giáo sư nói - nguồn nước này chảy vô tận, làm sao hết được!
- Tốt hơn hết ta cứ múc đầy bình, rồi tìm cách nút cái lỗ ấy lại! – tôi góp

ý.

Theo ý kiến của tôi, Hans lấy đá và vải vụn tìm cách chèn vào cái lỗ đó.

Nhưng việc làm đó quả là không dễ dàng chút nào cả, nước thì sôi, áp suất
lại quá cao nên chúng tôi bị phỏng hết cả tay mà vẫn phải chịu thua!

- Tại sao lại cố nút cái lỗ ây làm gì nhỉ?
Tôi còn đang lúng túng tìm lý do thì giáo sư Lidenbrock đã nói tiếp:
- Một khi những bình nước của chúng ta lại cạn khô, liệu có tìm ngay

được nguồn nước khác để bổ sung không?

- Chưa chắc chú ạ!
- Vậy cứ để mặc cho nó phun, dòng nước này sẽ chảy xuôi một cách tự

nhiên để dẫn đường và giải khát cho chúng ta có phải hơn không?

- Ý kiến hay! – tôi kêu lên – Có dòng suối này làm bạn đường thì chẳng

có lý do gì mà cuộc thám hiểm của chúng ta không thành công.

- À, hóa ra sau cùng cháu cũng bắt đầu tin chú. – chú tôi vừa cười vừa

nói – Nhưng chúng ta hãy nghỉ ngơi đã.

Nhìn đồng hồ tôi mới sực nhớ là đang giữa đêm khuya. Và ngay lập tức

chúng tôi đánh một giấc say cho đến sáng.

Hôm sau, chúng tôi đã quên hết những nỗi khổ đã qua. Tôi bỗng ngạc

nhiên và không hiểu sao mình lại không còn khát nữa! Dòng suối chảy róc
rách dưới chân tôi giải đáp tất cả!

Chúng tôi ăn sáng rồi uống dòng nước tuyệt vời ấy. Tôi cảm thấy khỏe

khoắn, hoạt bát hẳn lên và quyết định sẽ đi đến cùng. Đó là những ý nghĩ
đẹp vừa nhen nhúm lên trong tâm trí tôi. Giáo sư nhắc lại đề nghị của tôi là
quay trở lên đỉnh Sneffels, nhưng tôi đã phẫn nộ cự tuyệt, giờ đây tôi chỉ
tính chuyện đi sâu xuống thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.