CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 175

And you for me...

Rồi nhớ tới lớp lông tơ có thoa phấn trên nước da sạm nắng của cô gái.

Khi Dick hôn khuôn mặt đó y thấy ướt mồ hôi, nơi chân tóc. Vẻ tươi rói
của một gương mặt trắng, dưới khuôn mặt của Dick, đường cong của bờ
vai.

Dick tự nhủ:

“Không thể được.”

Một phút sau, Dick đã ra ngoài phố, bước về phía La Muette - hay ngược

lại - tay vẫn xách chiếc cặp mỏng, tay cầm chiếc can như thê cầm mũi
kiếm.

Rosemary quay trở lại bàn viết nốt bức thư gửi cho mẹ:

... Con chỉ gặp anh ấy rất ít, nhưng con thấy anh ấy rực rỡ. Con yêu mê

(lẽ dĩ nhiên con yêu Dick. Hơn hết mọi thứ, nhưng chắc mẹ hiểu ý con
muốn nói). Anh ấy sẽ đứng ra đạo diễn, rồi anh ấy đi Hollywood ngay, và
con chắc chúng ta cũng sẽ phải đi. Collis Clay cũng ở đây. Con cũng yêu y
lắm, nhưng con không gặp y mấy, vì có gia đình Diver là những thiên thần,
tuyệt đối là những người dễ thương nhất con chưa từng gặp. Hôm nay con
cảm thấy không được dễ chịu trong người, con sẽ uống thứ thuốc của con,
tuy thật tình con không thấy cần thiết. Con cũng không thể tả cho mẹ thấy
những gì đã xảy ra ở đây; những chuyện đó khi gặp mẹ phải kể lại mới
được!... Vậy liền sau khi nhận được bức thư này mẹ hãy đánh điện cho
con... đánh điện, đánh điện... mẹ có tính lên Paris không, hay là con sẽ cùng
với gia đình Diver xuống miền Nam?

Sáu giờ, Dick gọi cho Nicole. Dick hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.