CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 191

quấn chặt lấy chân Abe bằng sợi dây xích của nó, nhưng Abe gỡ ra được
không đến nỗi tệ và được những lời xin lỗi dài dòng. Sau đó Abe được mời
ăn trưa, nhưng y từ chối. Lát sau, với vẻ lịch sự dễ thương của người
nghiện rượu, giống như một tù nhân hay một người lão bộc trong đại gia
đình, y kiểu tứ và quay lại thì thấy thời gian đông đảo nhất của quán đã trôi
qua, chấm dứt cũng bất chợt như khi bắt đầu.

Tới bốn giờ có một thằng nhỏ đi tới:

“Có phải ông muốn gặp một người da màu tên là Jules Peterson?

- Trời ơi, làm sao y kiếm ra được tôi?

- Tôi chưa nói với người đó là ông có ở đây.

- Vậy thì ai đã bảo cho y biết?

Abe suýt đánh rớt cái ly xuống nhưng đỡ lại kịp.

“Người đó nói đã đi một vòng hết thảy các khách sạn và quán rượu có

nhiều Mỹ.

- Bảo y rằng tôi không có ở đây.”

Khi thằng nhỏ đi ra, Abe gọi nó lại và hỏi:

“Ở đây người ta có cho y vô không.

- Tôi sẽ chạy đi hỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.