CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 253

- Tôi không uống nữa đâu, nếu tôi cần phải nói chuyện với Dohmler.

- Chúng tôi nghĩ rằng bao giờ cũng phải có một chương trình. Đã bốn

tuần lễ qua đi rồi. Rõ ràng cô gái đã yêu anh. Điều đó không đáng quan tâm
nếu chúng ta ở trong công ty. Nhưng ở đây, tại bịnh viện này, chúng tôi
phải có ý kiến.

Dick chấp nhận:

- Tôi sẽ làm những gì mà bác sĩ Dohmler quyết định.”

Nhưng Dick không tin Dohmler sẽ soi sáng nhiều trong hoàn cảnh này.

Chính Dick cũng là yếu tố không lượng tính được ở trong cuộc. Tuy không
có sự quyết ý có ý thức về phần Dick, vấn đề bây giờ cũng ở trong tay
Dick. Điều đó nhắc lại cho Dick nhớ một cảnh xảy ra hồi Dick còn nhỏ, khi
khắp mọi người trong nhà khổ sở tìm kiếm mãi chìa khóa của tủ đựng đồ
bạc, trong khi Dick đã giấu chiếc chìa khóa dưới chồng musoa trong ngăn
kéo của bà mẹ. Vào hồi đó, Dick đã biết một thư ly thoát triết học, giống
như điều mà Dick cảm thấy lúc bây giờ, trong khi cùng với Franz đi tới văn
phòng bác sĩ Dohmler.

Ông giáo sư, với gương mặt đẹp có râu mọc thẳng bao quanh bắt nghĩ tới

hàng hiên có phủ cây lá kín của một tòa biệt thự cổ lịch sự, gây một ảnh
hưởng bối rối đối với Dick. Dick có biết nhiều y sĩ có tài hơn, nhưng không
ai có tư cách hơn.

Sáu tháng sau Dick vẫn nghĩ như vậy, khi gặp lại bác sĩ Dohmler, ánh

sáng trên hàng hiên đã tắt, những sợi râu cọ vào chiếc cổ áo có hồ cứng, hai
mắt chỉ còn là hai kẽ hở, với cặp mí mỏng mảnh khép kín trên bao nhiêu
tranh chấp đã được xét đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.