CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 291

em mới là người yêu nhiều nhất, em có thể nói rõ lúc nào mình cách xa em
ra, cho dù chỉ một chút xíu thôi. Trước em cứ tưởng có những người khác ở
chung quanh thật là tuyệt vời, bây giờ em lại thấy tuyệt vời nhất là cứ đưa
tay ra đã thấy có mình, nóng hổi, ở bên em, trong giường…

… Xin ông vui lòng điện thoại cho nhà tôi, ở bịnh viện. Vâng, sách đó có

bán khắp nơi. Người ta đang tính dịch ra sáu thứ tiếng. Phần tôi phải lo bản
dịch Pháp văn, nhưng hồi này tôi mệt quá. Tôi sợ bị té. Tôi cảm thấy nặng
nề và vụng về quá… như thể chiếc bánh cuốn tròn cứ dựng cho đứng thẳng
lại sụp xuống. Cái sthéto lạnh áp bên tim tôi… và cảm tưởng trội nhất của
tôi: tôi mang phú hết

[2]

… Ồ, cái bà đáng tội nghiệp tại bịnh viện, với đứa

nhỏ tim có tật bị bịnh xanh da. Tốt hơn là nên để cho thằng nhỏ chết đi.
Bây giờ chúng tôi tất cả có những ba người, còn gì tuyệt diệu cho bằng?

… Dick ạ, như vậy không hợp lý. Chúng ta có nhiều lý do chính đáng để

lấy căn nhà rộng hơn. Tại sao chúng ta cứ phải tự chế, vì lý do đơn giản là
có nhiều tiền Warren hơn tiền Diver? Ồ, cám ơn cameriere, chúng tôi đã
đổi ý. Ông mục sư người Anh bảo chúng tôi rằng ở đây, ở Orvieto, rượu
nho tuyệt hảo. Thứ rượu đó chở đi nơi khác mất ngon đi phải không? Có lẽ
vì vậy cho nên ít nghe nói tới thứ rượu nho ở đây; chúng tôi ưa uống rượu
nho lắm, chú bồi ạ,

Những hồ trong vùng được đào trong lớp đất xét nâu và sườn núi có

những nếp nhăn như trên bụng người ta vậy. Chú thợ ảnh có chụp cho tôi
một tấm, với mái tóc buông xõa bên lan can chiếc tàu ở Capri. Người lái
tàu hát: “Vĩnh biệt thạch động xanh. Hãy trở lại hãy trở lại gần đây nhé”.
Rồi sau đó, đi xuôi xuống chỗ bụng chân ảm đạm và nóng của “chiếc ủng”
Ý đại lợi với tiếng gió thở dài chung quanh những tòa lâu dài trong mộng,
và những người chết rình rập trên những ngọn núi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.