CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 339

lũ trẻ ở băng sau với cô Giáo, vóc dáng thẳng đứng như cây cột giữ đám
trẻ. Họ biết rõ từng cây số đường, biết trước tới đâu thì ngửi thấy mùi lá
thông và thấy có khói đen. Nắng dọi chói lói trên những nón rơm của lũ trẻ.

Nicole ngồi yên không nói. Dick cảm thấy khó chịu với khóe nhìn chằm

chằm dữ tợn của vợ. Bây giờ Dick thường khi cảm thấy cô đơn ở bên
Nicole; rất thường khi Nicole làm cho Dick phải mệt vì những trận bão
phát giác riêng, những phát giác dành riêng cho Dick: “Tôi như vậy đó”,
hoặc: “Tôi như thế này mới đúng.” Nhưng, buổi chiều hôm đó, Dick chỉ
muốn nghe Nicole nói chuyện láu táu và cho Dick nhận thấy Nicole nghĩ
gì. Tình trạng đáng ngại khi Nicole thu vào trong vỏ và ở yên trong đó.

Tới Zug, cô Giáo xuống và chia tay với mọi người. Gia đình Diver tới

gần hội chợ Agiri, đi ngang cả một cuộc trưng bày những xe lăn ủi đường
khổng lồ mở đường cho họ tới. Dick đậu xe, thấy Nicole cứ ngồi đó mà
ngó, không cục cựa, Dick bảo:

“Xuống đi chứ, darling!

Hai môi Nicole chợt hé cười ghê rợn đến độ Dick phải rùng mình, nhưng

Dick làm bộ như không trông thấy nhắc lại:

“Mình xuống đi cho tụi con chúng nó cũng xuống với…

Nicole đáp như thể rứt ra từng tiếng từ một thiên truyện bí mật đang diễn

tiến trong đầu và quá nhanh khiến Dick không nghe kịp:

- Thì để tôi xuống mà. Anh đừng lo, tôi sẽ xuống đây.

- Thì em xuống đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.