CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 343

Dick cảm thấy mơ hồ một cảm tưởng tội lỗi, như chúng ta thường cảm

thấy trong cơn ác mộng bị buộc cho một tội đại hình và nhìn nhận có tội.
Tia mắt của Dick lưỡng lự, rồi quay đi nơi khác.

“Tôi gởi lũ trẻ tại gian hàng quay số của một người bô-hê-miêng. Chúng

ta tới đón chúng nó đi.

Nicole hỏi:

- Mình cho tôi là thứ người gì? Svengali chắc?”

Mười lăm phút trước họ là một gia đình. Bây giờ bị chặn đứng bởi bờ vai

to lớn và quyết liệt của Dick. Nicole nhìn tất cả, con cái, chồng, như một tai
nạn đầy nguy hiểm.

“Chúng ta về nhà.

Nicole la lên, giọng la to đến không thật nữa:

- Về nhà… Về nhà để ngồi đó và nghĩ rằng tất cả chúng ta đang mục nát,

cứ mở chiếc hộp nào ra cũng thấy tro tàn của những đứa trẻ mục nát. Ghê
tởm quá!”

Dick hầu như nhẹ nhõm trông thấy những lời nói của mình đã có đối với

Nicole một ảnh hưởng sát trùng, còn Nicole, nhậy cảm quá sức, lại ngó
thấy trên gương mặt Dick bộc lộ ý muốn rút lui. Gương mặt Nicole trở nên
bình thản lại. Nicole van nài:

“Dick, hãy giúp em đi, Dick!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.