CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 364

khỏi trở thành một đứa con được quá ư nuông chiều bằng cách đích thân
đứng ra hướng dẫn Dick về phương diện tinh thần.

Mùa hè hai cha con cùng đi bộ ra tỉnh để mướn đánh bóng giầy. Dick

trong bộ y phục thủy quân màu trắng mới ủi và ông cha bao giờ cũng một
bộ y phục nhà tu may cắt rất khéo, cùng đi với nhau, người cha rất kiêu
hãnh vì cậu con trai. Ông cha lại kể cho Dick nghe hết thảy những gì mà
ông biết về cuộc đời. Có lẽ cũng chẳng có bao nhiêu, nhưng đó là những
chuyện đơn giản và thật những nguyên tắc xử đối đúng ở trong cương vị
một mục sư.

“Một lần, tại thành phố xa, ít lâu sau khi cha được thụ phong, cha bước

vô một căn phòng đầy người và chẳng biết ai là bà chủ nhà. Nhiều người
cha quen biết chạy tới đón, nhưng cha làm bộ không trông thấy họ, vì cha
đã trông thấy một bà cụ tóc hoa râm ngồi một mình bên cửa sổ ở mãi đầu
đằng kia căn phòng. Cha đi tới trước mặt bà cụ và tự giới thiệu. Sau dịp đó
cha đã có rất nhiều bạn tại thành phố đó.”

Ông cụ đã xử sự như vậy do tâm tính tốt. Ông cụ trung thành với nền

giáo dục của hai bà góa đã nuôi nấng ông và dạy cho biết không có gì tốt
hơn “những linh tính tốt”, danh dự, lễ độ và can đảm.

Ông cha bao giờ cũng cho rằng vốn liếng nhỏ của bà mẹ phải dành cho

con trai, cho nên trong thời kỳ cậu con ở trung học và lên đại học y khoa,
cứ ba tháng, ông cha lại gửi cho con số tiền lời của cái vốn đó. Con người
đó đúng là thứ người mà trong thời đồng tiền làm vua ai nấy đều bảo rằng
đó là “hoàn toàn” một người quân tử, nhưng không có bao nhiêu tinh thần
kinh doanh và không biết xoay xở.”

Dick bảo đi mua một tờ báo. Dick lựa một chiến tàu để về Mỹ. Rồi cho

gọi số điện thoại của Nicole ở Zurich, trong khi đợi liên lạc, Dick nhớ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.