CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 366

19

Trong vòng một giờ, mặt tiền huy hoàng của tổ quốc, bến tàu New York,

Dick thấy vừa buồn tẻ vừa quang vinh. Tâm hồn Dick khi đó tràn đầy cái
chết của cha. Nhưng sau khi đổ bộ, cảm tưởng đó đã tan biến và Dick
không tìm lại được ở trong phố, tại khách san hay trên xe lửa đi Buffalo
trước hết và sau về Virginia cùng với thi hài ông cụ. Dick cảm thấy hoàn
toàn hòa đồng với chung quanh khi đoàn xe lửa địa phương ỳ ạch trong
rừng đất sét thuộc quận Westmoreland. Tới ga, Dick nhận thấy ngôi sao
quen thuộc và một mặt trăng lạnh chiếu sáng trên bờ vịnh Chesepeake.
Dick nghe tiếng bánh xe nghiến trên đường sắt, những giọng nói quen
thuộc thân yên nơi có vẻ ngây ngô, tiếng vỗ nước nhè nhẹ của những con
sông rộng dòng nước lờ đờ mang những tên da đỏ.

Ngày hôm sau, tại nghĩa trang, thi hài của ông cụ được chôn gần bên bao

nhiêu những Diver, Dorsey và Hunter. Dick cảm thầy êm ái biết cha được
chôn gần bao nhiêu họ hàng. Những bông hoa được liệng xuống trên lớp
đất nâu chưa nện kỹ. Dick không còn một liên lạc gì níu kéo với nơi đây
nữa và Dick nghĩ rằng sẽ không bao giờ còn quay trở lại. Dick quỳ xuống
trên nền đất cứng. Những người chết kia Dick đã quen biết hết, với gương
mặt sạm nắng, đôi mắt xanh rất sáng, thân hình cao gầy đầy sức mạnh của
họ.

Vĩnh biệt cha, vĩnh biệt hết thảy các vị cha chú của tôi.

Trên bến tàu có mái hiên dài và thấp, dọc theo đó những tàu hàng ghé

bến, ta có cảm tưởng ở tại một xứ không giống đâu hết. Vòm mái màu vàng
lợt vang vọng những tiếng nói, tiếng la. Có tiếng những toa xe chở hàng
không thùng, không mái và những tiếng cần trục, cùng với mùi muối biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.