CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 392

22

Sau bữa ăn tối tất cả có chừng năm người tại quán rượu trong khách sạn

Quirinal: một thiếu phụ người Ý ngồi chót vót trên chiếc ghế đẩu khăng
khăng nói chuyện với người barman, người đó chỉ đáp “Si… si… si…”,
một thanh niên Ai Cập có vẻ khá snob nhưng rất khổ sở vì bị cô đơn,
nhưng lại sợ người đàn bà kia, và hai người đàn ông Mỹ.

Dick bao giờ cũng rất nhạy cảm đối với những người ở chung quanh,

trong khi Collis Clay sống trong mông lung mơ hồ, những ấn tượng mãnh
liệt đến đâu cũng sớm tan biến trong chiếc máy thâu bị teo lại từ thời tuổi
nhỏ; cho nên người thứ nhất nói và người thứ hai nghe, như một người
đang hóng mát vậy.

Dick bị đau lưng vì những chuyện xảy ra ban chiều, lấy dân Ý ra để trả

đũa. Dick ngó chung quanh trong quá rượu như muốn có người Ý nào nghe
thấy y và lấy thế làm phật lòng.

“Chiều hôm nay tôi mới uống trà với bà chị vợ tôi tại Excelsior. Chúng

tôi tới còn đúng một bàn cuối cùng bỏ trống, có hai người đàn ông tiến lại
gần, kiếm không được chiếc bàn nào hết. Rồi một người đến nói với chúng
tôi: “Bàn này có phải dành sẵn cho công chúa Orsini không?” Tôi nói:
“Không có thấy dấu hiệu chi hết.” Người đó cứ nằng nặc: “Nhưng tôi cho
rằng bàn này đã được dành sẵn cho công chúa Orsini.” Tôi không thể trả lời
hắn ta được.

- Người đó làm gì?

- Người đó rút lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.