CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 407

Ném một cái nhìn đầy đe dọa vào đám lính carabinieri, thiếu phụ chạy

đi. Tại tòa đại sứ thiếu phụ trả tiền và cho người tài xế chạy xe đi, khỏi chờ.
Trời còn tối khi thiếu phụ bước lên bực thang đá và nhận chuông. Thiếu
phụ nhận chuông ba lượt mới thấy người Anh gác cửa ngái ngủ ra mở cửa.
Thiếu phụ nói:

- Tôi muốn gặp ngay lập tức bất cứ ai trong Tòa Đại sứ!

- Thưa bà, lúc này chưa ai ngủ dậy hết. Chúng tôi mở cửa làm việc từ

chín giờ sáng.”

- Có chuyện quan trọng. Một người đàn ông, một người Mỹ, gần chết.

Ông ta đang bị giam trong một nhà lao của người Ý.

- Không có ai ngủ dậy hết. Đến chín giờ mới có người phụ trách.

- Tôi không thể đợi được! Họ móc một mắt của ông ta. Đó là em rể của

tôi… họ không chịu thả ra. Tôi phải gặp một ai. Chú hiểu không? Chú có
điên hay không mà cứ đứng ỳ ra đó?

- Thưa bà tôi không có cách nào hết.

- Chú phải vô đánh thức một người nào đó dậy.

Thiếu phụ nắm lấy vai người gác cửa lắc thật mạnh.

“Đây là một chuyện sinh tử… Nếu chú không vô đánh thức ai dậy, sẽ có

chuyện ghê gớm xảy ra cho chú.

- Tôi xin bà, hãy thả tôi ra.
Từ trên lầu, sau lưng người gác cửa, có tiếng chán ngán cất lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.