CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 410

“Ghi địa chỉ tòa lãnh sự cho Bà. Rồi kiếm địa chỉ và số điện thoại của

bác sĩ Colazzo.”

Quay lại với Baby trong một nét mặt Chúa Kitô bị cực mình:

“Thưa bà, những nhà ngoại giao chỉ có nhiệm vụ đại diện chính phủ Hoa

Kỳ ở bên chính phủ Ý. Tòa đại sứ không có nhiệm vụ gì về việc bảo vệ các
công dân, ngoại trừ thu nhập có huấn lệnh đặc biệt của Bộ Ngoại giao.
Người anh em rể của bà đã vi phạm luật lệ nước này và bị tống giam, in hệt
như một người Ý có thể bị tống giam ở New York. Nếu người anh em rể
của bà có điều gì cần khiếu nại, người đó có thể nhờ tòa lãnh sự chỉ bảo và
giúp đỡ, vì đó là thẩm quyền lo bảo vệ quyền lợi công dân Mỹ. Tòa lãnh sự
không mở cửa trước chín giờ sáng. Ngay đến trường hợp xảy ra cho em trai
tôi, tôi cũng đành chịu.

- Thế ông có thể điện thoại tại tòa lãnh sự được không?

- Chúng tôi không có quyền dẫm chân lên những nhiệm vụ của tòa lãnh

sự. Ông lãnh sự sẽ tới văn phòng, vào chín…

- Ông có thể cho tôi địa chỉ nhà riêng của ông ta được không?”

Sau một giây lưỡng lự, người đó lắc đầu. Y cầm lấy cuốn sổ ghi địa chỉ

trong tay người gác cửa, đưa cho thiếu phụ.

“Và bây giờ tôi xin phép bà.”

Người đó nhẹ nhàng đưa thiếu phụ ra cửa. Trong khoảnh khắc, ánh sáng

màu tím lúc rạng đông chiếu trên chiếc mặt nạ màu hồng với miếng băng
nhỏ dùng giữ cho bộ râu nằm nguyên nếp. Rồi Baby còn lại một mình trên
những bực thềm trước cổng tòa đại sứ. Thiếu phụ mất mười phút ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.