CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 430

“Nếu cậu thấy bằng lòng ở trong vũng lầy, tôi cho rằng chẳng còn cách

nào hết, tôi có cố gắng giúp cậu cũng mất công vô ích.

- Không… chúng ta cứ thử nói chuyện. Tôi khinh bỉ phần lớn mọi người

khác, khinh hết sức!”

Nơi người trẻ tuổi này có ít nhiều sự cương quyết của người đàn ông,

cương quyết chống đối tích cực người cha. Nhưng trong con mắt của y có
thoảng ánh tà dâm và huyênh hoang của những người đồng tính luyến ái
khi hai người thảo luận về vấn đề này.

Dick nói với chàng thanh niên:

“Ít nhất đây cũng là một vụ cần nên giấu kỹ. Cậu sẽ làm hao mòn cuộc

đời của cậu vì nó và cậu sẽ phải chịu những hậu quả, cậu sẽ mất hết thì giờ
và năng lực không thể có một hoạt động cá nhân hay xã hội. Nếu cậu muốn
đương đầu với xã hội và đời sống, trước hết cậu cần phải tập chế ngự tình
dục của mình, và trước hết là thói quen uống rượu nó gây nên mọi chuyện
khác.”

Dick nói như máy, từ mười phút qua hầu như đã bỏ rơi trường hợp này.

Hai người kéo dài cuộc nói chuyện và về những tham vọng cá nhân của cậu
trai. Có lẽ chưa bao giờ Dick có cơ hội nghiên cứu một tánh chất như vậy
với bấy nhiêu thông cảm, ngoại trừ dưới khía cạnh bịnh lý. Dick nhận thấy
cái duyên không thể chối cãi của cậu trai, điều dễ dàng bắt đầu cũng có một
đời sống riêng, chẳng hạn như sự can đảm tuyệt vọng của thứ hoang tàn
đáng tội nghiệp mới chết sáng nay tại bịnh viện, hay sự duyên dáng của cậu
trai trong một câu chuyện xấu xa và mờ nhạt. Dick tìm cách giải phẫu
duyên dáng thành từng khúc khá nhỏ để có thể lưu giữ, ý thức được rằng
toàn bộ một cuộc đời có thể thay đổi giá trị do những đoạn cắt rời đó, và
cuộc đợi từ bốn mươi trở đi chỉ có thể quan sát tùy theo từng đoạn như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.