CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 521

Lời đoan quyết của Tommy như hóa giải hết mọi tội lỗi, mọi trách nhiệm

cho Nicole, Nicole rùng mình sung sướng khi nghĩ về mình một cách mới
lạ hẳn. Những viễn tượng mới mở ra trước mắt thiếu phụ, với những khuôn
mặt của nhiều đàn ông mà không với người nào thiếu phụ bắt buộc phải
yêu và phải vâng lời. Nicole hít vô một hơi dài, quay về phía Tommy.

“Chúng ta có cần đi xa như vậy không… tới tận khách sạn của anh ở

Monte-Carlo?”

Tommy ngừng lại bằng cách thắng gấp, bánh xe rên xiết. Tommy đáp:

“Không! Nhưng Trời ạ, chưa bao giờ tôi sung sướng như phút này.”

Hai người đã đi qua thành phố Nicole, dọc theo bờ biển xanh và bắt đầu

leo lên Moyenne Corniche. Nhưng Tommy bỗng đột ngột lái xe về phía đất
liền, vượt qua một mũi đất ngắn, rồi đậu xe trong sân sau một khách sạn
nhỏ. Sự thật hiển nhiên khiến cho Nicole phải hoảng sợ trong giây lát. Tại
quầy, một người Mỹ tranh luận mãi không thôi với người thâu ngân về vấn
đề hối đoái. Nicole đứng đợi ở bên ngoài, ra vẻ bình thản, nhưng trong tâm
cảm thấy khổ sở quá, trong lúc Tommy điền vào những giấy tờ cảnh sát - lý
lịch của y thì đúng, còn của Nicole thì sai. Căn phòng dành cho hai người
đặc biệt kiểu Địa Trung Hải, gần như khổ hạnh, khá sạch, có vẻ u tối so với
ánh sáng chói chang bên ngoài, trên biển. Thú vui bình dị nhất, nơi chốn
bình dị nhất. Tommy gọi hai ly cognac. Sau khi cánh cửa đã đóng lại sau
lưng người bồi, Tommy ngồi trên chiếc ghế duy nhất. Y ngồi đó, nước da
thật nâu, nhiều vết thẹo ngang dọc, đẹp trai với đôi mày cong hơi xếch ở
hai đầu, tựa như một thứ Puck chiến đấu hay một Satan nghiêm chỉnh.

Sau khi uống hết ly cognac hai người đi tới bên nhau, đứng mà ôm nhau.

Rồi họ cùng ngồi xuống giường, Tommy bắt đầu hôn hai đầu gối rắn chắc
của Nicole. Thiếu phụ vùng vẫy đôi chút, như thể con vật bị chặt đầu, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.