chỉ để lại một kỷ niệm không thể chia sẻ với ai về những gì y đã nói và đã
làm.
Tối hôm đô, lúc tám giờ rưỡi, Dick ra đón khách, tay khoác chiếc áo vét
rất trịnh trọng, tương tự như người toreador cầm chiếc áo choàng khi đấu
bò vậy. Ðặc biệt, sau khi chào Rosemary và bà mẹ, y đợi cho hai người nói
trước, dường như để cho hai mẹ con tự trấn an khi nghe thấy tiếng nói của
mình trong một nơi xa lạ.
Quan điểm của Rosemary có thể tóm tắt như sau, một khi cô gái đã leo
hết con dốc đưa tới làng Tarmes, nơi chỉ gặp có tươi mát, hai mẹ con sẵn
sàng ném ra chung quanh những tia nhìn rất thiện cảm. Cũng như những
đức tính thầm kín đôi khi chỉ biểu tỏ bằng một thay đổi về mặt rất bình
thường, những tuyệt hảo được tính toán rất kỹ tại biệt thự Diana bỗng hiện
ra qua những lỗi lầm thật nhỏ của chị ở ló ra ở hậu diện hoặc thái độ khăng
khăng tà tâm của chị bếp.
Trong khi khách lần lượt tới, đem theo sự ồn ào kích thích của đêm hội
sắp tới, những hoạt động nội trợ trong ngày lần lần nhường chỗ, tiêu biểu
bởi vụ lũ trẻ con nhà Diver và người chăm sóc chúng sắp sẵn xong bữa tối
nơi ngoại hiên.
Bà Speers thốt lên:
- Vườn tuyệt đẹp!
- Đó là vườn của Nicole. Không bao giờ nhà tôi để cho vườn được yên…
Luôn luôn nhà tôi phải làm rộn, thay đổi, quan tâm tới tùng phút bịnh của
cây… Tôi chờ đợi một ngày nào đó nhà tôi sẽ mang trên cánh tay nào là
những vết lem do bịnh mildew, nào là phân ruồi với đủ thứ sâu bọ…