CUỘC TRỐN CHẠY CỦA JOSEF MENGELE - Trang 127

biến mất. Đối với chúng, hắn là tio Pedro, bác Peter, ông già Thụy Sĩ kỳ dị
mà chúng bị cấm chụp ảnh và nhắc đến ở bên ngoài. Hắn yêu cầu nhà
Stammer thuê một bảo vệ, gia đình hắn sẽ trả tiền. Hắn sống giữa bầy chó,
một đàn khoảng mười lăm con chó lai mà hắn đã thuần hóa và thường vây
quanh hắn khi hắn đi vào rừng. Con đầu đàn tên là Cigano không bao giờ rời
hắn nửa bước. Nhưng tổng hành dinh của đội quân hắn là một tháp canh cao
sáu mét mà hắn nhờ một người làm ở trang trại xây cho với cái cớ là để quan
sát chim chóc. Do sợ mối nên gỗ được thay thế bằng cột đá, một tháp canh
bề thế nằm trong trang trại, từ đây hằng ngày Mengele ăn mặc như người
nuôi ong và quàng ống nhòm Zeiss quanh cổ, chăm chú quan sát hàng giờ
liền con đường tỉnh lộ uốn lượn qua các quả đồi và con đường đất đỏ dẫn
đến trang trại. Không một hoạt động nào qua được mắt hắn. Khi trời quang,
hắn nhìn thấy trong bán kính hàng ki lô mét, cho tới tận làng Lindonia. Như
một con cú, hắn trèo lên tháp canh lúc hoàng hôn đầy muỗi và sục sạo trong
bóng tối; trong lúc canh chừng, u sầu và thiu thiu ngủ, hắn mở các vở opera
của Wagner và các bản cantata của Bach trên chiếc máy hát điện Teppaz mà
Gerhard mua cho hắn ở São Paulo. Khi cuối cùng hắn cũng xuống đi ngủ thì
đàn chó của hắn tiếp tục canh gác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.