CUỘC TRỐN CHẠY CỦA JOSEF MENGELE - Trang 190

75

Một khu rừng phủ đầy sương, những ngôi làng tăm tối, tiếng khóc, tiếng

thở dài, nhiều ngôn ngữ khác nhau, biệt ngữ đáng ghê tởm. Những đám
đông trẻ em, phụ nữ và đàn ông trần truồng, đầy ruồi và ong vò vẽ bậu vào,
bị lũ quỷ đen áp tải. Trong số các tù nhân có Eichmann, Rudel, Gitta và
Geza Stammer, von Verschuer, chuyên gia di truyền học bất chấp tất cả, và
cả gia tộc ở Gunzburg, cả gia đình thần thánh tụ hội, cha, mẹ, các em trai,
các cô vợ, con trai và cháu mỗi người vừa đẩy một khối đá nặng vừa chửi
rủa. Một cái lò khổng lồ đang được chuẩn bị. Lũ dê và khỉ kéo những chiếc
xe chất đầy củi, một dàn nhạc đang so dây. Một mụ phù thủy đầu tóc bù xù
bước lên bục, hai tay giơ cao về phía những ngôi sao và mây trên trời, dự
báo trời sắp có mưa tuyết, mụ ta đang quát tháo đoàn người. Hôm đó là
trước ngày hội hóa trang và nữ thần Germania sẽ phải chịu nhục hình.

“Mengele!” hai giọng nói yếu ớt thét lên, “Mengele!” Hắn quay lại: hai

người đàn ông ăn mặc rách rưới chĩa súng về phía hắn. Hắn nhận ra ngay hai
cha con mà hắn đã ra lệnh phẫu tích và luộc chín ở Auschwitz, người cha gù
và người con trai thọt chân, hai dân thường Do Thái ở Lodz. Họ tiến lên và
chĩa khẩu súng ngắn vào thái dương của tên bác sĩ già mặc áo blouse trắng
tinh. Mengele run rẩy, quỳ xuống, van xin. Người cha gù phá lên cười, còn
người con thọt chân huýt sáo một giai điệu của bản Tosca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.