CUỘC TRỐN CHẠY CỦA JOSEF MENGELE - Trang 86

Sedlmeier động viên hắn đừng vội vã, hàng nghìn đơn kiện được nộp mỗi
năm, phần lớn không khiến ai bị truy tố, và trong khi hắn ở Paraguay, họ
giao cho hắn một nhiệm vụ mới, đó là bán một loại máy rải phân đang bán
rất chạy ở châu Âu.

Mengele lại đến gặp nông dân, đi trên những con đường gập ghềnh dưới

cái nóng gay gắt của tỉnh Chaco. Nhưng hắn chẳng có tâm trạng nào. Một
nỗi lo lắng nặng trĩu đục khoét hắn, một linh cảm đen tối, cuộc sống của hắn
có nguy cơ bị chao đảo một lần nữa, và trong khi lái xe, hắn nghĩ tới bức
tranh trong bảo tàng Pinakothek ở Munich mà khi còn nhỏ hắn rất sợ, Jonas
trong miệng cá voi, nhà tiên tri sẽ bị quái vật biển cả nuốt chửng. Bạn bè
nhận thấy hắn thay đổi, già trước tuổi. Người trí thức hoạt bát mà họ ngưỡng
mộ trước đây nay trở thành một con người trầm mặc và hay cáu giận. Một
buổi chiều, hắn đã chửi mắng con trai Jung khi nó đọc thuộc lòng cho hắn
nghe bài sinh học. Ở những buổi dạ tiệc mà bạn bè hắn tổ chức quanh bể
boi, hắn chỉ ăn vài lát bánh mì, đứng riêng một chỗ, trốn tránh, tâm trạng bứt
rứt. Khi von Eckstein cố bắt chuyện, Mengele chỉ cười miễn cưỡng. Hắn chỉ
cảm thấy bình an bên gia đình Haase, bên Martha và Karl-Heinz. Họ đều
đặn đến thăm hắn trong những tháng cuối năm 1958. Cháu hắn tỏ ra là một
thằng bé dễ thương, biết an ủi và thông minh, xứng đáng được nhận bản sao
bức tranh khắc mà Durer tặng Mengele nhân dịp hắn tròn bốn mươi tuổi.
Trong không khí gia đình, họ ăn mừng lễ Giáng sinh và năm mới ở nhà
Jung. Các cựu thành viên quốc xã chạm cốc, 1959 sẽ là một năm tuyệt vòời,
Mengele thầm cầu mong tai qua nạn khỏi.

Visa của hắn đã hết hạn, hắn quyết định quay trở lại Buenos Aires.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.