CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 179

Sau khi về đến nhà, Đàm Như Ý lại hắt xì, Thẩm Tự Chước đặt chìa

khóa trên đầu tủ, "Nhanh đi tắm rồi thay quần áo sạch, coi chừng cảm lạnh
đó."

Đàm Như Ý gật đầu liên tục, làm theo lời anh. Thế mà khi cô tắm đến

nửa chừng, mới phát hiện do mình quá vội vàng nên quên cầm áo lót để
thay. Tình cảnh này cực kỳ lúng túng, cô lấy một chiếc khăn tắm trên kệ
bọc lại, mở cửa phòng tắm ra một khe hở liếc nhìn ra ngoài. Thẩm Tự
Chước không có trong phòng khách.

Quả thật là một cơ hội tốt trời chô, cô lấy khăn tắm bọc kín lại nhanh

chóng chạy về phía thư phòng. Vậy mà vừa tới cửa, đã nhìn thấy Thẩm Tự
Chước đang đứng trước kệ sách từ từ xoay người lại.

Khuôn mặt Đàm Như Ý lập tức đỏ bừng, nhất thời tiến thoái lưỡng

nan.

Ánh mắt của Thẩm Tự Chước dừng lại trên người cô trong chốc lát,

động tác trong tay dừng một chút, rồi sau đó nắm chặt quyên sách mới vừa
rút khỏi giá, nhỏ giọng nói một câu: "Em vào đi."

Nói nhấc chân đi sát qua bên cạnh cô ra khỏi thư phòng.

Đàm Như Ý lập tức khóa cửa thư phòng lại, dựa lưng vào cánh cửa,

xấu hổ đến nỗi chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Thật ra thường ngày
cô vô cùng cẩn thận, đồ lót của cô đều d/đ;l;q'd phơi riêng với quần áo của
Thẩm Tự Chước, bình thường cũng nhất định phải bao bọc cực kỳ chặt chẽ
mới dám ra khỏi thư phòng, chính là sợ xảy ra tình cảnh lúng túng như vậy.

Cẩn thận mấy cũng có sơ sót.

Đàm Như Ý thở dài, nhanh chóng thay quần áo, vẻ mặt không thay đổi

mở cửa. Thẩm Tự Chước đang ngồi trên ghế sa lon đọc sách, nghe động
tĩnh, động tác dừng một chút, nhưng vẫn không xoay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.