CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 231

Cô giằng co lại làm cho Thẩm Tự Chước đè xuống, “Đừng động.”

Đàm Như Ý khóc không ra nước mắt, hối hận tự chui đầu vào rọ, lại

nghe Thẩm Tự Chước dừng một chút, nói tiếp: “Để cho anh ôm một lát.”

Giữa hô hấp tất cả đều là mùi sữa tắm trên người anh, giống y như trên

người mình. Chỗ bị bàn tay anh đè lên thật chặt nóng bỏng như thiêu đốt.
Đàm Như Ý áp đầu vào lồng ngực anh, nghe nhịp tim cực kỳ có lực như
sóng biển.

Cũng không ai nói chuyện, trong bóng tối chỉ nghe rõ tiếng hít thở của

nhau liên tục không ngừng, đêm vì vậy càng thêm lộ ra vẻ yên tĩnh.

Hồi lâu sau, Thẩm Tự Chước nới lỏng mấy phần sức lực bàn tay đặt

sau lưng cô, nhẹ nói: “Trở về giường ngủ đi.”

Trái tim Đàm Như Ý căn đầy giống như đau, nhất thời không nói nên

lời.

Thẩm Tự Chước duỗi ngón tay ra nắm được cằm dưới của cô, nâng

đầu cô lên rồi sau đó tiến lên trước chạm vào môi cô một cái, giọng nói
khàn khàn, “Đi ngủ đi, nếu không anh không buông ra được nữa đâu.”

Một hồi lâu, Đàm Như Ý “Dạ” một tiếng, từ từ đứng dậy trở lại

giường.

Thẩm Tự Chước vươn tay ra dùng sức cầm tay cô, “Ngủ ngon.”

Giọng nói Đàm Như Ý hàm chứa mấy phần run rẩy không dễ phát

giác, “Anh Thẩm ngủ ngon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.