CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 239

Ngón tay Đàm Như Ý khẽ run đến gần quyển nhật ký mở bìa mặt ra,

nhìn tên tuổi viết trên trang giấy đã nhanh chóng khép lại như chạm phải
dòng diện.

Cô mím chặc miệng đứng đó một lúc lâu, nghe tiếng mở cửa ngoài

phòng tắm, nhanh chóng nhét quyển nhật ký vào trong túi xách. Lại nhìn
thấy hộp giấy trên bàn, thừa dịp trước khi Thẩm Tự Chước ra ngoài nhanh
chóng ném vào thùng rác bên cạnh.

Cô nhanh chóng điều chỉnh tốt vẻ mặt, đi tới phòng khách vuốt vuốt

tóc cười nói: “Anh Thẩm, tối nay em ngủ thư phòng đi, để tránh anh ngủ
dưới đất không được ngon giấc.”

Thẩm Tự Chước liếc cô một cái, không trả lời.

Đàm Như Ý xoay mặt đi phòng ngủ lấy áo ngủ cho mình. Đang muốn

ra ngoài đã bị Thẩm Tự Chước ngăn ở cửa. Anh chống một tay lên khung
cửa, cúi đầu nhìn cô, “Có chỗ nào bất mãn thì em có thể nói thẳng.”

Đàm Như Ý muốn phủ nhận theo bản năng, nhưng nhìn thấy ánh mắt

lạnh lùng nặng nề của Thẩm Tự Chước đã nuốt lời nói trở vào. Chỉ rũ ánh
mắt xuống không lên tiếng.

Giằng co chốc lát, Thẩm Tự Chước thu cánh tay về, vỗ vỗ bả vai của

cô đi vào phòng ngủ. Hơi thở lạnh lẽo trên người anh giống như đã hóa
thành lưỡi dao sắc bén.

Đàm Như Ý đứng ở cửa chốc lát, cắn chặt môi, cuối cùng vẫn bước ra

khỏi phòng ngủ.

Tắm rửa xong ra ngoài, lúc trở lại thư phòng đột nhiên thấy Thẩm Tự

Chước đang ngồi ở trước bàn đọc sách, cúi đầu nhìn sách trên bàn, ánh mắt
Đàm Như Ý liếc về túi xách bên cạnh của mình, vẫn là dáng vẻ mới vừa đặt
vào, không có dấu vết bị người khác động tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.