CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 292

"Cô và anh Thẩm biết nhau gần mười năm, làm sao lại không hiểu tính

tình của anh ấy. Anh ấy là một người lúc nào cũng quan tâm giúp đỡ người
khác, nếu như cô từng nói với anh ấy, anh ấy nhất định sẽ nghiêm túc suy
nghĩ, mặc kệ anh ấy có thích cô hay không cũng sẽ không ngông cuồng cho
qua mà nhất định sẽ tìm một cách giải quyết vẹn toàn."

Qua hồi lâu, Đường Thư Nhan mới mở miệng nói: "Tư tưởng của cô

thoáng thật đấy. Chỉ có điều dù sao thì đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc - vua
cũng thua thằng liều." Mặc dù giọng nói của cô rất yếu ớt nhưng nói đến
câu sau cũng không quên mang theo chút châm chọc.

Đàm Như Ý cũng không tức giận, "Tôi vẫn cảm thấy cô nên nói cho

anh Thẩm biết."

Nói dễ vậy sao? Trong mười năm qua không chỉ một lần muốn chấm

dứt lừa mình dối người. Nhưng tình bạn mười năm giữa cô và Thẩm Tự
Chước, có tình nghĩa bạn học, có ân nghĩa nâng đỡ nhưng chỉ riêng tình
yêu nam nữ là không có. Chỉ vì chút xíu tâm tư của mình má bảo cô lấy
tình bạn mười năm ra làm tiền đánh cuộc, cho dù cô lấy khí thế trước nay
chưa từng có cũng không thể xuống tay được. Đây là một trận đánh cuộc
mà cô không dám hạ cái.

Cô cũng đã từng thử lui tới với đàn ông khác, nhưng mỗi lần cảm giác

mới mẻ ba tháng vừa qua, cũng chỉ còn dư lại khô khan và phiền muộn. Mà
cô càng thấy khinh bỉ mình, là một người hèn nhát lại thích trốn chạy. Vừa
quyết định cứ sống như vậy với một cuộc tình không có kết quả, nhưng hết
lần này đến lần khác vẫn không ngừng sinh mộng tưởng.

Cũng cũng có lúc bị Thẩm Tự Chước nhìn thấu, mà cô đã học được

mặt không đổi sắc dùng nhiều loại đàn ông làm bia đỡ đạn lấp liếm cho
qua. Có thể kéo một ngày hay một ngày, giống như một bệnh nhân ung thư
nhận được thông báo bệnh tình nguy kịch, ánh mắt thương hại bốn bề, nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.