CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 291

Đường Thư Nhan hiểu rõ con người của Thẩm Tự Chước, bốn năm

đại học, ba năm nghiên cứu sinh cũng không thấy anh từng có mập mờ với
kỳ ai, cũng không thấy anh sớm mê muội trong mấy bụi hoa giống như
những nam sinh khác. Cho nên câu nói “Có cậu thật tốt" thật ra chỉ là cảm
khái trong lúc tâm trạng anh đang vui vẻ mà thôi. Nhưng chỉ có điều vì một
câu nói như vậy đã khiến lòng dạ trống rỗng của Đường Thư Nhan sinh ra
lòng can đảm, mặc kệ con đường phía trước có bao nhiêu hiểm trở cũng
nhất định sẽ cùng anh bước tới.

Vậy mà cô đã quên mất một điều, giữa nam và nữ làm gì một tình bạn

trong sáng? Nếu như trong lòng của một trong hai bên có quỷ thì khó có thể
duy trì quan hệ như vậy. Mặc dù trong nháy mắt đã lấy được thăng bằng thì
đến cuối cùng vẫn bị biến số không thể kháng cự đánh vỡ.

Bên cạnh đó, cô cũng quên mất một điều, mặc dù Thẩm Tự Chước là

một người nhạt nhẽo nhưng cũng sẽ yêu người trước mặt này.

Đường Thư Nhan nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói với Đàm Như Ý đang

yên lặng cúi đầu ngồi ở mép giường: "Thật hâm mộ cô."

Đàm Như Ý sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Thư Nhan.

Người phụ nữ trước mặt hoàn toàn không còn dáng vẻ của người gây sự
với cô lúc trước mà chỉ toàn là mệt mỏi. Cũng không biết có phải do bị
bệnh hay không mà khiến cô tạm thời tháo áo giáp xuống.

Nhưng nếu nói đến hâm mộ thì sao cô lại không ham mộ Đường Thư

Nhan chứ, có thể bên cạnh Thẩm Tự Chước từ lúc hai bàn tay trắng cho tới
công thành danh toại như bây giờ.

Đàm Như Ý cúi đầu, đùa bỡn ngón tay của mình: "Cô Đường, thật ra

thì tôi vẫn có một nghi vấn. Chuyện cô thích anh Thẩm, cô đã chính miệng
nói cho anh ấy biết chưa?"

Đường Thư Nhan không nói gì, lẳng lặng nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.