CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 323

Thẩm Tự Chước cười lên, bàn tay vuốt tóc mềm mại của cô, "Chuyện

của ba anh sẽ xử lý, em đừng lo lắng. Ngộ nhỡ ông ta vẫn không chịu trả
cho em thì anh có thể tìm cách tách riêng em ra khỏi sổ hộ khẩu."

Đàm Như Ý không lên tiếng mà chỉ khẽ gật đầu một cái.

"Cho nên, Bà Thẩm đừng khóc nữa. Anh không mang theo quần áo tới

đây, chỉ có một bộ trên người này thôi."

Cuối cùng Đàm Như Ý cũng bật cười “Hì hì”.

Thẩm Tự Chước móc bịch khăn giấy ra, rút mấy tờ đưa cho Đàm Như

Ý. Đàm Như Ý nhận lấy, ngượng ngùng quay mặt qua chỗ khác lau nước
mũi.

Thẩm Tự Chước kéo cô đến bờ sông ngồi xổm xuống, vốc nước sông

tỉ mỉ rửa sạch bàn tay dính nước mắt của cô, "Được rồi, chúng ta trở về
thôi, ông nội nhất định rất lo lắng cho em."

——

Ông nội Đàm đứng trước cửa nhà nóng lòng chờ đợi, mỗi khi có

người đi nang qua đều muốn rướn cổ lên nhìn. Không biết đợi bao lâu cuối
cùng cũng nhìn thấy bóng dáng Thẩm Tự Chước và Đàm Như Ý sóng vai
đi về. Cuối cùng tảng đá trong lòng ông cũng rơi xuống vội vàng đi tới, tuy
trách cứ nhưng đa phần là lo lắng, "Đứa nhỏ Như Ý này! Xảy ra chuyện gì
cũng có thể bàn bạc mà, sao lại trốn đi im hơi lặng tiếng như vậy. . . . . ."

Đàm Như Ý vội vàng xin lỗi, "Con xin lỗi ông nội, đã khiến người bận

lòng rồi." Cô mới vừa khóc nên giọng nói có chút ồm ồm.

Ông nội Đàm bật đèn cầu thang ra ba người cùng cùng lên lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.