CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 369

Đàm Như Ý cũng không tiện nói gì nữa, chỉ dặn dò Thẩm Tự Chước

về sớm. Cúp điện thoại xong cũng không ngồi yên. Chợt nghe ngoài ban
công truyền đến một tiếng kỳ lạ, cô nheo mắt ném bút xuống lập tức đứng
dậy đi xem. Thì ra là sào phơi đồ dắt trên lang can bị gió thổi xuống, đập
trúng chậu hoa. Đàm Như Ý lướt nhìn ra d/đ"l;q"d ngoài, mây đen bao phủ,
gió lớn gào thét, cô vội vàng đóng tất cả cửa sổ lại. Lúc ở trong phòng bếp
nấu cơm, chợt nghe tiếng sấm vang ở nơi xa, ngay sau đó là những tiếng
lốp bốp trên cửa kiếng, cuối cùng mưa cũng rơi xuống.

Mà Đường Thư Nhan đang ngồi trong phòng ăn gọi thức ăn cũng bị

một tiếng sấm này làm cho sợ hết hồn.

Tính ra thì từ hôm sinh nhật Đàm Như Ý đến bây giờ đã nửa tháng rồi.

Cô ở nhà nghỉ ngơi nửa tháng, ngay sau đó đi Nhật Bản. Ở lại gần một
tháng, nhìn hết từng cảnh mà mình đã ước mơ từ lâu một lần.

"Thích nhất vẫn là Thủ đô, lúc ở sông Kamogawa(*) hóng mát nghĩ

đến năm mình tốt nghiệp đều phải bảo vệ, mọi người còn có tâm tình tụ
họp, đoàn người mướn bốn chiếc thuyền từ từ mà chèo." Đường Thư Nhan
nhấc bình trà, rót đầy vào ly không trước mặt, lúc để bình trà xuống che
miệng nhẹ nhàng tằng hắng một.

(*): Kamogawa là một điểm thu hút ở Tokyo, Nhật Bản, và là một con

sông dài 31 km đại diện cho Tokyo.

"Bị cảm à?"

"Không có việc gì, " Đường Thư Nhan cười khoát tay, "Tối hôm qua

máy điều hòa không khí thổi hơi mạnh. Sùng Thành nóng quá, mấy năm
trước vẫn không cảm thấy." Không biết có phải do sau khi phẫu thuật vẫn
chưa hồi phục hay không mà trông cô càng lộ vẻ gầy gò, sắc mặt cũng có
mấy phần tối tăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.