CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 379

Vậy mà, Đàm Như Ý chợt nghĩ đến quyển nhật ký màu xanh lá cô đặt

dưới đáy thùng —— Thẩm Tự Chước vẫn còn nhớ biểu hiện khác thường
của cô ngày đó chứ, đợi cô "Chuẩn bị xong" thì chủ động nói cho anh biết
sao?

——

Một tuần sau, hộ khẩu của Đàm Như Ý chính thức chuyển tới. Cô lật

quyển sổ màu đỏ mới tinh, chủ hộ được điền tên của cô, cả sổ hộ khẩu cũng
chỉ một mình cô.

Lại nghĩ trước kia vẫn luôn căm ghét người khác đi cửa sau, bây giờ

chính bản thân mình được hưởng thủ quyền lợi này lại thấy có chút may
mắn vì Trung Quốc là một xã hội nhân văn. Nếu không muốn thông qua
cửa ải Đàm Vệ Quốc còn phải khó khăn hơn cả lăn bàn đinh(*).

(*): Lăn bàn đinh là hình phạt tàn khốc nhất trong xã hội phong kiến.

Thời kỳ vường triều nhà Thanh thống trị, người bình thường muốn vượt
cấp cáo quan thì phải ở trần lăn qua bàn đinh.

Nếu đã có hộ khẩu hai người lập tức bắt đầu bàn bạc ngày lãnh giấy

chính thức, quyết định sau cùng là sáng sớm Thứ hai sẽ đến cục dân chánh.
Quyết định ngày xong, Đàm Như Ý gọi điện thoại thông báo chuyện này
cho ông nội, còn nói sau khi cung d/đ;l;q'd thiếu niên kết thúc học thêm thì
về nhà thăm ông. Ông nội Đàm dĩ nhiên vui mừng, một ông lão tám mươi
tuổi mà cảm xúc kích động vẫn nghẹn ngào như một đứa trẻ: "Bây giờ chỉ
cần chờ đứa bé của con và Tiểu Thẩm nữa thôi."

Sau đó lại gọi điện thoại thông báo tin tức này cho Hạ Lam, Hạ Lam

còn vui vẻ hơn cả cô, liên tục nói chúc mừng, cuối cùng một phen tâm
huyết của mình cũng không uổng phí, "Tôi biết ngay chuyện của hai người
nhất định có thể thành mà."

Đàm Như Ý cười hỏi, "Sao cô chắc chắn hơn cả tôi vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.