CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 381

Thẩm Tự Chước cười nói, "Không có chuyện gì đặc biệt, chỉ rất lâu

rồi không uống cùng ông nội thôi ạ."

Bà cụ Thẩm dĩ nhiên không tin nhìn chằm chằm Thẩm Tự Chước nhìn

hồi lâu, chợt tiến tới bên cạnh anh nhỏ giọng hỏi: "Thành thật nói cho bà
biết, có phải có chuyện gì vui không? Có việc mừng cũng đừng gạt bà, nói
ra mọi người cùng nhau vui mừng." Lúc nói lời này, ánh mắt vẫn không
ngừng liếc bụng Đàm Như Ý.

Đàm Như Ý dở khóc dở cười, "Bà nội, con chưa có. . . . . ."

"Chưa có thì phải tranh thủ, kết hôn cũng đã nửa năm rồi sao vẫn chưa

co chút động tĩnh nào vậy."

Thẩm Tự Chước rót đầy hai ly rượu, "Ông nội, ông nhìn người rất

chính xác." Anh nhìn Đàm Như Ý, cười cười, "Như Ý là một cô gái tốt."

Ông cụ Thẩm không khỏi kiêu ngạo, "Cài này. . . . . . Đó là đương

nhiên. . . . . . Ánh mắt của ông còn có thể sai sao?"

Đàm Như Ý được khen không tự nhiên, hôm nay nhớ lại đau khổ oán

hận ngày đó, cảm giác như cách một đời. Nhưng cũng không thể không
cảm ơn ông cụ Thẩm, nói ông "Khư khư cố chấp" cũng được, "Tự chủ
trương" cũng được, tóm lại mối nhân duyên này đều nhờ ông mà ra.

Đàm Như Ý cũng cầm chai rượu, lấy cái ly ra rót vào chút xíu, nói với

ông cụ Thẩm: "Ông nội, con cũng mời ông. Tửu lượng con nhỏ nên chỉ có
thể uống cùng ông chút xíu vậy thôi."

Ông cụ Thẩm cười ha ha, hớn hở nâng chén.

Sau bữa cơm tối, Đàm Như Ý cùng xem ti vi với ông cụ Thẩm. Mới

uống chút xíu rượu trắng đã khiến mặt cô nóng lên, cảm xúc có chút kích
động, cùng ông cụ Thẩm nói không ít chuyện lý thú khi mình còn bé. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.