CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 383

"Ở thành phố đi dạo mấy chục năm, đã sớm đi dạo ngán rồi!" Bà cụ

Thẩm cười nhìn Thẩm Tự Chước ở bên cạnh gọt trái cây, "Quyết định như
vậy, Tự Chước, phải làm phiền con làm tài xế cho ông bà rồi."

Thẩm Tự Chước nhìn Đàm Như Ý một cái, cười nói: "Tất nhiên rồi ạ."

——

Lúc rời đi, hơi rượu trong người Đàm Như Ý vẫn chưa phai. Thẩm Tự

Chước dắt cô xuống lầu, "Sớm biết sau khi uống rượu em sẽ hướng ngoại
như vậy, nên cho em uống."

Đàm Như Ý cười hì hì hỏi, "Cho em uống rồi anh dự định làm cái gì?"

Thẩm Tự Chước nghiêm trang trả lời: "Dĩ nhiên là làm chuyện không

tốt."

"Không uống rượu cũng có thể nha." Đàm Như Ý nghiêng đầu nhìn

anh, con mắt lóe sáng lấp lánh, giọng nói đặc biệt vô tội.

Thẩm Tự Chước nhìn chốc lát, chuyển tầm mắt qua đưa tay vỗ vỗ đầu

cô, thở dài nói: "Sao tửu lượng của em còn kém hơn Đàm Cát vậy?"

Xuống dưới lầu, Thẩm Tự Chước giúp cô mở ghế phụ ra, Đàm Như Ý

không lập tức đi vào mà ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng treo trên đỉnh đầu,
giang hai tay, "Ánh trăng hôm nay thật là đẹp."

Ánh trăng sáng tỏ giống như xuyên qua năm ngón tay, Đàm Như Ý

nhìn đến cực kỳ mê mẫn. Thẩm Tự Chước bao phủ đầu vai của cô, "Đi
thôi."

Đàm Như Ý lại cứ quay đầu nhìn anh, "Anh Thẩm, anh có biết cách

với lấy ánh trăng là sao không?" Không đợi Thẩm Tự Chước trả lời, cô
phối hợp nói, "Trăng sáng dĩ nhiên là không thể với tới. Nhưng chỉ cần mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.